Đêm hôm đó, trong bệnh viện tôi đứng ngoài hành lang, tay nắm chặt điện thoại, tim đập thình thịch. Bác sĩ vừa báo, vợ tôi đã sinh, là một bé trai mẹ tròn con vuông. Niềm vui như vỡ òa trong ngực. Tôi chạy vào, nhìn thấy vợ ôm con mắt cô ấy mệt mỏi nhưng rạng rỡ. Tôi chỉ biết đứng nhìn, cười mà nước mắt cứ chực trào. Đó đáng lẽ là một khoảnh khắc hạnh phúc trọn vẹn. Nhưng chỉ vài phút sau, khi tôi quay ra ngoài cửa phòng tôi thấy con gái riêng của vợ đang đứng đó.
Tôi kết hôn khi vợ đã ly hôn và nuôi con riêng. Con bé năm nay 8 tuổi nhỏ nhắn. Con mặc chiếc áo hồng, tay ôm gấu bông, mắt nhìn vào trong phòng nơi vợ tôi đang ôm đứa em cùng mẹ khác cha của nó. Trong ánh sáng trắng lóa của hành lang bệnh viện, ánh mắt con bé khiến tôi sững lại. Một ánh nhìn vừa ngại ngùng, vừa buồn, lại có chút gì đó như bị bỏ lại phía sau.
Tôi khẽ hỏi: “Sao con chưa về với bà ngoại?” Con bé mím môi: “Con muốn nhìn em một chút thôi ạ.” Nói rồi, nó nép người vào tường, không dám bước vào. Tôi đứng lặng. Từ ngày cưới vợ, tôi vẫn cố gắng làm tròn vai người cha dượng, đưa đón, dạy học, mua quà. Nhưng sâu trong lòng, tôi biết mình chưa bao giờ thật sự coi nó như con ruột. Tôi thương, nhưng vẫn có một khoảng cách vô hình. Còn con lúc nào cũng rụt rè, nói năng dè dặt, sợ tôi giận. Đêm ấy, khi con trai mới sinh nằm trong tay tôi, tôi bỗng thấy hai thế giới hoàn toàn khác biệt. Một bên là niềm hạnh phúc mới trọn vẹn, ấm áp. Một bên là đứa trẻ lặng lẽ đứng ngoài, ánh mắt như găm vào tim tôi.
Mấy hôm sau, khi 2 mẹ con xuất viện, con riêng của vợ cứ quanh quẩn bên nôi, nhìn em không rời. Tôi thấy thế, lại sợ nó làm em thức nên quát khẽ: “Con ra ngoài đi, để mẹ nghỉ!” Nó giật mình, lùi lại, mắt cụp xuống. Rồi nó khẽ nói: “Con chỉ nhìn em một chút thôi mà.” Giọng nhỏ như sợ tan vào không khí.

Đêm đó tôi không ngủ được. Câu nói của con cứ vang lên trong đầu. Hóa ra, tôi không chỉ làm tổn thương con bằng lời quát, mà còn khiến con bé cảm thấy bị loại ra khỏi mái nhà này. Ngày hôm sau, tôi đi làm về, thấy con bé ngồi trong góc phòng khách, đang gấp những tờ giấy nhỏ. Tôi tò mò lại gần, thấy đó là những tấm thiệp tự làm. Trên tấm đầu tiên, nó viết nguệch ngoạc: “Con yêu mẹ và em. Con sẽ ngoan để ba thương con.” Chữ “ba” nó viết sai chính tả thành “bà”. Nhưng tôi đọc vẫn thấy tim mình nhói. Tôi ngồi xuống cạnh, hỏi nhẹ: “Con làm gì đó?” “Dạ con làm thiệp cho mẹ và em. Con sẽ để dưới gối của mẹ, để mẹ vui.” Tôi không nói được gì. Chỉ ngồi nhìn đôi tay nhỏ bé, vụng về của nó gấp từng tờ giấy. Cái dáng gấp gáp, chăm chú ấy khiến tôi nghẹn.
Đêm ấy tôi qua phòng con. Con bé đã ngủ, ôm chặt con gấu bông cũ. Bên cạnh là những tấm thiệp xếp ngay ngắn, có tờ viết: “Con mong ba đừng giận con nữa.” Tôi khụy người ngồi xuống. Bỗng thấy mình thật tệ. Tôi đã quên rằng, trước khi có đứa con chung, con bé chính là cả thế giới của vợ tôi. Tôi đến sau, nhưng lại chiếm hết ánh sáng trong cuộc đời của hai mẹ con họ.
Tầm xa hồng ngoại 10m với công nghệ hống ngoại thông
minh.
Chống ngược sáng HDR
- Hỗ trợ đàm thoại 2 chiều
- Hỗ trợ các tính năng thông minh: phát hiện chuyển động,
phát hiện con người, phát hiện âm thanh bất thường, chế
độ riêng tu, Smart tracking.
Tích hợp còi báo động
- Hỗ trợ chức năng Soft-AP, kết nối trực tiếp wifi camera
không cần thông qua modem nhà mạng.
Tích hợp Wi-Fi(IEEE802.11b/g/n), LAN, CLOUD (Imou
Protect), ONVIF
- Hỗ trơ khe cắm thẻ nhớ Micro SD max 256GB
- Nguổn cấp: DC 5V1A, điện năng tiêu thụ - Chất liệu vỏ:
Plastic.
Đạt chứng nhận CE, FCC
Xuất xứ: Trung Quốc
⁃ Bảo hành: 24 tháng.
Trọn bộ sản phẩm bao gồm:
-1 x Camera
- 1 x Hướng dẫn Bắt đầu Nhanh
-1x Bộ đổi nguồn
-1x Cáp nguồn
-1x Bọt gắn
Hàng chính hãng imou bảo hành 2 năm toàn quốc
Camera imou A32EP 3MP
Sáng hôm sau chủ nhật tôi dậy sớm, mua đồ ăn sáng cho con. Khi con thức dậy, tôi đưa cho con ăn sáng rồi nói khẽ: “Hôm nay ba cho con đi chơi công viên, chiều mình lại về chơi với mẹ và em nhé? Con bé nhìn tôi, đôi mắt ngạc nhiên rồi sáng lên. Nó gật đầu lia lịa, vừa ăn vừa cười nụ cười mà tôi đã rất lâu không thấy. Hôm ấy khi bước vào phòng của mẹ con không đứng ngoài nữa. Nó chạy đến nắm tay mẹ, rồi khẽ chạm vào bàn tay nhỏ xíu của em. Vợ tôi nhìn con, mắt rưng rưng. Còn tôi, đứng phía sau thấy lòng nhẹ đi.
Tối về con bé ngồi vẽ. Tôi hỏi vẽ gì, nó nói: “Con vẽ nhà mình. Đây là mẹ, đây là em còn đây là ba. Rồi nó chỉ vào hình một người đàn ông đang bế em, bên cạnh là cô bé cười tươi. Tôi cười, nụ cười của sự hối hận. Tôi từng nghĩ con riêng là khoảng cách, là gánh nặng của quá khứ. Nhưng ánh mắt đêm hôm ấy khi con đứng ngoài cửa phòng đã dạy tôi một điều tình thương, nếu đủ lớn, sẽ xoá hết những ranh giới.
Nhìn hai đứa trẻ nằm cạnh nhau, tôi biết mình đã thật sự có một gia đình. Không còn con riêng, con chung nữa. Chỉ có con và một người cha đang học cách yêu thương lại từ đầu.

Theo Thương trường

Mua Hàng với Shopee
Nguồn Trang : https://tintuconline.com.vn/toi-ngo-da-lam-tron-vai-nguoi-cha-cho-den-khi-thay-anh-mat-con-rieng-cua-vo-5077683.html
Bài viết gợi ý
- Món xôi làm từ loại rau dại lại là đặc sản Hà Nội: Top 5 quán làm chuẩn vị nhất, mấy chục năm vẫn nườm nượp khách
Những ai từng một lần thưởng thức xôi khúc Hà Nội vào buổi sáng sớm giữa tiết trời se lạnh chắc hẳn sẽ chẳng thể nào quên được hương vị dẻo thơm của nếp, vị bùi bùi của đậu xanh, mằn mặn của thịt ba chỉ và mùi lá khúc thoang thoảng đặc trưng. ...
- Thanh xuân, chúng ta từng ở bên nhau
- Danh tính 12 đối tượng bị bắt vì đánh bạc lô đề, giao dịch đến 50 tỷ mỗi tháng
- Cụ ông 93 tuổi ở TPHCM lái xe 'rước vợ về dinh', nhắn nhủ điều xúc động
- motorola mang về Việt Nam 5 phiên bản chính hãng, từng phiên bản sẽ phù hợp với ai?
- Google có nâng cấp cực xịn cho Gemini: Học sinh, giáo viên hay nhân viên văn phòng đều cần
- Người đàn ông 2 lần lao ra dòng lũ dữ cứu 5 người gặp nạn
- Ngôi đền đá thờ 4 vị vua, 2 tướng và hoàng hậu nhà Trần trên đất cố đô
