nội dung
Tôi và người yêu cũ từng yêu nhau gần ba năm. Một đoạn tình đủ sâu để nhớ, đủ dài để có nhiều thói quen gắn liền với nhau. Khi chia tay, tôi chỉ mong mỗi người sẽ sống cuộc đời riêng, không còn va chạm, không còn dây dưa. Nhưng trớ trêu thay, chỉ vài tháng sau, anh chuyển công việc và điểm đến lại chính là công ty tôi. Hơn nữa anh vào đúng phòng ban của tôi. Tôi đã ngồi sững người khi thấy tên anh trong email giới thiệu nhân viên mới. Cảm xúc đầu tiên là sốc, sau đó là khó chịu, rồi cuối cùng là bất lực. Mọi nỗ lực tránh né bỗng chốc trở thành vô nghĩa.
Ngày đầu anh vào công ty tôi đã chuẩn bị tinh thần để giả vờ bình thản. Thế nhưng khi cánh cửa mở ra, anh xuất hiện trong chiếc áo sơ mi trắng quen thuộc, mỉm cười lịch sự với mọi người tôi lại thấy tim mình nặng như có đá đè. Chúng tôi trao nhau ánh nhìn ngắn ngủi, lạnh lẽo và đầy dè chừng. Trong khoảnh khắc đó, tôi nhận ra rằng từ nay mỗi ngày đi làm sẽ là một cuộc đấu tranh tâm lý.
Khó xử đầu tiên chính là chuyện giao tiếp. Vì là đồng nghiệp trong cùng nhóm nên không thể tránh khỏi việc phải nói chuyện, trao đổi công việc. Những lúc cần thảo luận, tôi cố gắng giữ giọng trung lập nhất có thể, không cảm xúc, không biểu lộ điều gì thêm. Nhưng điều mệt mỏi nằm ở chỗ đó là giả tạo. Tôi phải kìm nén để không bị cuốn vào sự thân quen cũ, cũng không được để lộ sự khó chịu. Mà anh thì lại cư xử như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Anh điềm nhiên, chuyên nghiệp, đôi khi còn vui vẻ một cách quá mức. Điều đó khiến tôi bối rối anh thực sự đã hoàn toàn buông bỏ, hay chỉ đang cố tỏ ra bình thường hơn cần thiết?

Rồi đến những tình huống mà chính tôi cũng chẳng biết phải phản ứng thế nào. Một lần cả nhóm đi ăn trưa, mọi người trêu tôi vì gọi đúng món mà anh thích. Đương nhiên họ không biết quá khứ giữa chúng tôi, nhưng tôi lại cảm thấy mặt mình đỏ bừng, tay thì lúng túng đến mức đánh rơi cả đôi đũa. Anh chỉ cười nhẹ như thể tình cờ trùng hợp, nhưng tôi biết anh hiểu. Và chính ánh mắt hiểu quá rõ đó mới khiến tôi ngượng ngùng đến nghẹt thở.
Có những buổi họp khi tôi phải trình bày ý tưởng trước cả phòng. Anh ngồi ngay đối diện, chăm chú nhìn. Đáng lẽ tôi nên thấy bình thường vì đó là việc ai cũng làm, nhưng tôi lại bị phân tâm khủng khiếp. Bởi tôi biết rất rõ ánh mắt đó từng nhìn tôi với sự yêu thương thế nào. Giờ đây nó trở nên xa lạ mà vẫn quen thuộc đến đau lòng. Nhiều khi tôi tự hỏi liệu anh có đang quan sát một cách khách quan, hay trong đầu anh vẫn còn những ký ức cũ?
Tầm xa hồng ngoại 10m với công nghệ hống ngoại thông
minh.
Chống ngược sáng HDR
- Hỗ trợ đàm thoại 2 chiều
- Hỗ trợ các tính năng thông minh: phát hiện chuyển động,
phát hiện con người, phát hiện âm thanh bất thường, chế
độ riêng tu, Smart tracking.
Tích hợp còi báo động
- Hỗ trợ chức năng Soft-AP, kết nối trực tiếp wifi camera
không cần thông qua modem nhà mạng.
Tích hợp Wi-Fi(IEEE802.11b/g/n), LAN, CLOUD (Imou
Protect), ONVIF
- Hỗ trơ khe cắm thẻ nhớ Micro SD max 256GB
- Nguổn cấp: DC 5V1A, điện năng tiêu thụ - Chất liệu vỏ:
Plastic.
Đạt chứng nhận CE, FCC
Xuất xứ: Trung Quốc
⁃ Bảo hành: 24 tháng.
Trọn bộ sản phẩm bao gồm:
-1 x Camera
- 1 x Hướng dẫn Bắt đầu Nhanh
-1x Bộ đổi nguồn
-1x Cáp nguồn
-1x Bọt gắn
Hàng chính hãng imou bảo hành 2 năm toàn quốc
Camera imou A32EP 3MP
Tình huống éo le nhất là khi anh vô tình trở thành người duy nhất có thể giúp tôi trong một dự án gấp. Hôm đó tôi đã chần chừ rất lâu mới dám nhắn tin nội bộ cho anh nhờ hỗ trợ. Anh trả lời ngay lập tức, thậm chí còn chủ động sang bàn tôi để trao đổi. Khoảng cách giữa hai bàn chỉ vài bước chân nhưng tôi đi mà cảm giác như phải vượt cả một quãng đường dài nặng nề. Tôi ngồi đó vừa nghe, vừa cố giữ vững biểu cảm, trong khi lòng mình như bị đào xới bởi những kỷ niệm không mời mà đến. Đồng nghiệp của tôi dạo gần đây cũng hay trêu rằng anh hình như để ý đến tôi. Những câu đùa vô tình ấy lại khiến tôi càng khó chịu. Thực ra tôi cũng không biết anh có để ý hay không. Nhưng điều tôi biết chắc là mình đang chiến đấu mỗi ngày với chính cảm xúc của bản thân.
Nhiều đêm về nhà, tôi tự hỏi tại sao mình vẫn còn bị ảnh hưởng nhiều như vậy? Chẳng phải tôi là người đề nghị chia tay sao? Tôi tưởng mình đã mạnh mẽ vượt qua, đã sẵn sàng cho một cuộc sống mới, nhưng hóa ra chỉ đến khi buộc phải đối diện với anh mỗi ngày, tôi mới hiểu rằng buông bỏ chưa bao giờ là chuyện dễ dàng. Chúng tôi không còn yêu, nhưng chúng tôi từng là một phần của nhau. Và cái đã từng ấy đôi khi nặng nề hơn cả hiện tại. Làm việc chung với người yêu cũ là thử thách cảm xúc, thử thách sự điềm tĩnh, thử thách khả năng làm chủ bản thân. Mỗi ngày đi làm, tôi đều phải tự nhắc mình hãy chuyên nghiệp. Hãy bình tĩnh. Hãy để quá khứ ở lại sau cánh cửa công ty. Nhưng lòng người không phải cái công tắc để bật tắt theo ý muốn.
Tôi không biết tương lai sẽ thế nào. Tôi chưa thể đưa ra quyết định trong thời điểm này. Có thể tôi sẽ học cách quen với sự hiện diện của anh, hoặc một trong hai chúng tôi sẽ thay đổi chỗ làm. Ở thời điểm hiện tại, điều duy nhất tôi có thể làm là từng ngày đối diện với cảm xúc của chính mình dù khó khăn, dù mệt mỏi cho đến khi mọi thứ thật sự nhẹ nhàng.

Nguồn Trang : https://tintuconline.com.vn/nguoi-yeu-cu-tro-thanh-dong-nghiep-moi-ngay-di-lam-la-mot-cuoc-dau-tranh-5083593.html
Bài viết gợi ý
- Chưa từng có: Đường sắt cao tốc 350 km/h đi xuyên hang động, hàng trăm cột đá sắc nhọn được AI đào hầm, sắp thay đổi hoàn toàn công nghệ xây dựng
Dự án đường sắt cao tốc được AI quyết định phương án thi công được kỳ vọng sẽ thay đổi công nghệ xây dựng trên thế giới và hoàn toàn có thể triển khai ở nhiều quốc g...
- Một ngôi sao Ngoại hạng Anh bị đe dọa bằng súng khi đang đi bộ trên phố
- Tại sao nhiều startup Mỹ bỏ AI "nội địa" để sử dụng các mô hình từ Trung Quốc?
- Lịch thi đấu bóng đá hôm nay 17/11
- Bị con cái từ chối sống cùng, cặp vợ chồng U70 nghỉ hưu theo cách 'ngược đời': Sống thoải mái, cần gì dựa vào ai
- Đi họp lớp tôi nhận ra: Những bạn học năm xưa giờ giàu có vượt trội là kết quả của 3 thói quen khác biệt
- Vị trí đặt bàn trang điểm trong phòng ngủ hợp phong thủy, nhiều người chưa biết
- Tránh “bẫy” mua sắm cuối năm nhờ Gemini Live - Trợ lý AI giúp bạn tiêu tiền thông minh

