blogradio.vn – Ngày mai, có thể mỗi người một ngả. Nhưng hôm nay – là của họ. Sân trường rộn ràng tiếng nói cười. Những chiếc áo dài trắng tung bay trong gió, những bộ vest chỉnh tề, chỉn chu – ai cũng muốn lưu giữ khoảnh khắc cuối cùng của năm tháng học trò.
***
(Tiếp theo phần 3)
Hai ánh mắt giờ đã có người để thương. Mạnh, đứa lớp trưởng ngồi bên, dường như cũng nhận ra điều gì đó. Có những lúc cậu khựng lại giữa bài giảng, liếc nhìn hai người bạn thân… nhưng lại lặng im, chỉ khẽ cười, vì không chắc chắn hoặc là không muốn chắc chắn.
Còn bàn dưới Trang vẫn ngồi đó, đơn độc giữa những mảnh ghép bắt đầu rời vị trí. Cô hay lặng lẽ nhìn Linh, nhìn An, rồi chống cằm, quay đi.
Một người bạn có lẽ đã nhận ra, nhưng vẫn giả vờ chưa thấy gì. Trang không ngốc. Cô biết rõ mọi ánh nhìn, mọi cái chạm tay giấu vội.
Cô đã chứng kiến Linh thích An từ những ngày đầu – từ lúc trêu chọc, giấu đồ, đến ánh mắt lặng im mỗi lần An giúp cô trực nhật.
Cô cũng thấy rõ sự thay đổi của An – từ cái đầu gỗ khô cứng, dần trở nên dịu dàng hơn mỗi lần Linh đến gần.
Và cô – là người duy nhất đứng đủ gần cả hai để thấy hết.
“Ê Linh, mai tớ mượn bài cậu nộp giúp An được không?”
Trang hỏi vào một chiều cuối thu, nắng vàng rơi nhẹ ngoài hiên.
Linh thoáng đỏ mặt, còn Trang thì giả vờ như chẳng biết gì, chỉ cười. “Cậu hỏi làm gì?”
“Ờ thì… có người nào đó dạo này học nhóm mà cứ lo nhìn cậu hoài.”
Trang luôn là người đưa thư.
Người chuyền tay kẹo.
Người đẩy ghế ra cho Linh ngồi lên bàn trên không cần lý do.
Không ai để ý, nhưng chính cô là người hay mượn vở An rồi trả lại cho Linh – tiện tay nhét thêm tờ giấy nhỏ không ký tên.
Cô không cần gì hơn. Chỉ muốn hai người bạn của mình hạnh phúc.
Vì trong tình bạn, đâu phải ai cũng cần đứng ở trung tâm. Chỉ cần đứng bên lề, nhưng đúng lúc, là đủ rồi. Không ai ngờ… chính Trang là người đầu tiên nói chuyện với Nam khi cậu chuyển vào lớp.
“Ê Nam, cậu họ xa nhà Linh đúng không?”
“Ừ, sao cậu biết?”
Trang cười, nháy mắt tinh nghịch: “Vậy có muốn giúp tớ một chuyện không?”
Nam không phải là người thừa trong câu chuyện này. Cậu chỉ là một quân cờ… nhưng được đặt đúng vị trí.
Bởi Trang – người thấy rõ ánh mắt Linh mỗi lần An quay đi.
Người thấy ánh mắt An mỗi lần Linh cười nói với người khác.
“Cậu cứ thử giả vờ thân thiết với Linh xem,” Trang nói với Nam trong giờ ra chơi.
“Biết đâu… có người nào đó sẽ bớt ngu ngơ hơn một chút.” Nam bán tín bán nghi, nhưng cũng làm theo.
Còn Trang, mỗi lần thấy An bối rối – lại lặng lẽ cười.
Vì cô biết: đến một lúc nào đó, cái đầu gỗ kia cũng sẽ bật ra tia lửa đầu tiên.
Trang không đợi được tình yêu cho riêng mình.
Nhưng cô lại rất giỏi tạo ra những khoảnh khắc cho tình yêu của người khác nở hoa. Cuối năm học, khi hoa phượng đỏ như cháy rực góc sân trường, mọi thứ như đã vào đúng chỗ.
An và Linh – không còn giấu giếm nhiều nữa. Nam – rời khỏi lớp, chuyển trường theo gia đình.
Còn Trang – vẫn là Trang, ngồi sau, viết tên mình nhỏ xíu ở góc tập.
Nhưng không ai biết, một ngày nọ…
“Trang này, cậu còn giữ bài văn hôm trước không?” Một giọng nói vang lên sau giờ học.
Trang quay lại, ngạc nhiên. Là Mạnh.
“Cậu cần làm gì với nó?”
“Không… tớ chỉ muốn đọc lại thôi. Câu chuyện về cô gái đứng sau hạnh phúc người khác ấy.” Trang thoáng lặng người.
“Cậu biết là tớ viết về ai rồi đúng không?”
Mạnh gật đầu.
“Tớ biết từ lâu rồi.”
Cậu cười nhẹ, rồi tiếp: “Nhưng đôi khi… người đi chậm hơn không phải là kẻ thua. Mà là người đến đúng lúc sau cùng.”
Trang khẽ cười, không rõ là vì ngượng, hay vì cuối cùng… có một người nhìn thấy cô. Học kỳ hai trôi qua như cơn gió tháng Ba, nhẹ mà vội.
Không ai nói, nhưng cả lớp đều thấy gì đó giữa An và Linh đã khác.
Những cái chạm tay không còn giấu vội.
Những lần Linh chen vào bàn An không cần lý do nữa.
Và rồi một ngày, Trang chống cằm nhìn hai người họ cùng giải một đề toán.
An nghiêm túc đến độ… Linh không dám chọc.
Linh thì nhìn An, ánh mắt không che giấu được nữa.
Trang quay sang Mạnh, thì thầm: “Khi lửa gần rơm lâu ngày cũng bén…”
Mạnh nhếch môi: “Bén từ học kỳ một rồi, chẳng qua giờ mới cháy rõ.”
Cả hai cùng cười. Nhưng rồi Trang lặng đi một nhịp, không hiểu sao lại đỏ mặt.
Chiều hôm đó, sau buổi ôn thi, trời nổi mưa rào. Mạnh không mang dù, còn Trang thì đứng trú ở mái hiên cạnh lớp.
“Vẫn thích đứng sau người khác như hồi nào?” – Mạnh hỏi, không nhìn Trang, mà nhìn màn mưa trước mặt.
“Còn cậu, vẫn thích đi phía trước hả?” – Trang đáp, nhưng mắt không rời cơn mưa.
Mạnh bất ngờ.
“Không đâu. Tớ muốn lần này… đi cạnh nhau.”
Một cơn gió lùa qua, làm Trang khẽ rùng mình.
Mạnh đưa tay nắm lấy tay cô, rất nhẹ, rất khẽ như thể nếu mạnh quá, cảm xúc ấy sẽ vỡ tan. Trang không rút tay lại. Lần đầu tiên, cô không lùi về phía sau. Phía xa, Linh đang giơ điện thoại ra chụp lén. An đứng kế bên, lắc đầu, nhưng khóe môi khẽ nhếch.
“Thấy chưa, tình cảm giấu kiểu gì bạn bè cũng biết.”
“Thì giống ai đó, giấu gần nửa năm trời còn tưởng không ai biết.”
Cả bốn người – giờ đây, không cần nói thêm gì nữa.
Bởi vì có những chuyện, chỉ cần đi qua một mùa thanh xuân là đủ để hiểu:
Người ở lại sau cùng… mới chính là người đáng trân quý nhất. Cuối cùng thì mùa chia tay cũng đến gần.
Những buổi chiều vàng nhạt nắng, ve bắt đầu kêu đâu đó nơi hàng cây cuối sân trường. Không ai bảo ai, nhưng sau mỗi buổi học chính, bốn người họ lại ở lại.
Một góc lớp nhỏ – vẫn là bàn của An, Mạnh, Trang và Linh – giờ đây phủ đầy những tờ nháp, sách ôn thi và cả… ước mơ.
“An, cậu tính học ngành gì?” – Mạnh hỏi khi đang nhai cây bút.
An nhìn sang Linh, khẽ nói: “Ngôn ngữ Anh. Không giỏi lắm, nhưng có người dạy tận răng rồi.”
Linh khẽ lườm: “Tận răng mà thi không đỗ là ăn kẹo mút hình trái tim suốt đời đấy.”
Tiếng cười vang nhẹ trong không gian yên tĩnh. Mạnh nhìn ra cửa sổ:
“Tớ thì vào trong Nam. Bố mẹ chuyển công tác rồi.”
Trang khựng lại, cắn nhẹ môi. Nhưng rồi cô cười.
“Còn tớ, chắc… du học. Không muốn quanh quẩn mãi một chỗ.”
Cả bốn người đều lặng đi một lúc. Không ai nói, nhưng tất cả đều biết:
Một chương thanh xuân đang khép lại.
Buổi học cuối cùng.
Sau tiết cuối, cả lớp lục đục về, chỉ còn lại bốn người ngồi lại, như thường lệ.
“Sau này có còn gặp lại không?” – Trang hỏi, như vô tình. “Có chứ.” – Linh cười – “Ít nhất là trong nhóm chat 4 người vẫn còn sống.”
Mạnh đứng dậy, đưa tay xòe ra giữa bàn. “Vậy thì hứa đi. Dù ở đâu, dù học gì… cũng sẽ không quên nhau.”
An, Linh, Trang – từng người một – đặt tay lên. Bốn bàn tay chồng lên nhau, đơn giản, nhưng vững chãi.
Ngày mai, có thể mỗi người một ngả. Nhưng hôm nay – là của họ. Sân trường rộn ràng tiếng nói cười. Những chiếc áo dài trắng tung bay trong gió, những bộ vest chỉnh tề, chỉn chu – ai cũng muốn lưu giữ khoảnh khắc cuối cùng của năm tháng học trò.
Linh hôm nay đẹp lạ thường – chiếc áo dài trắng ôm nhẹ lấy vóc dáng mảnh mai, mái tóc buộc hờ phía sau, gương mặt rạng rỡ nhưng cũng phảng phất chút bâng khuâng.
An đứng bên cạnh, tay nắm chặt lấy tay cô như đang muốn nói với cả thế giới rằng đây là bạn gái của cậu. Không phải vô tình, không phải lỡ chạm như bao lần trước. Mà là một cái nắm tay đường hoàng, mạnh dạn – trước bạn bè, thầy cô và cả thanh xuân đang dần khép lại.
Linh khựng lại một giây, đôi má đỏ lên như trái đào chín sớm. Nhưng cô không rút tay lại chỉ cúi đầu cười.
Trong tim, là tiếng trống hội vui như mùa xuân.
Bởi thanh xuân không chỉ là yêu ai đó, mà còn là có những người đi cạnh mình qua những năm tháng mơ mộng nhất. Buổi chiều chụp kỷ yếu kết thúc. Cả lớp rời sân trường, ai cũng ôm trong lòng một nỗi niềm. Không ai nói thành lời, nhưng tất cả đều biết:
Sau hôm nay có thể mỗi người một nơi. Nhưng những kỷ niệm, những ánh mắt, những bàn tay nắm lấy nhau… sẽ còn mãi.
Trên tấm ảnh chụp kỷ yếu ấy, có bốn người đứng gần nhau – không quá sát, cũng không cách xa.
Nhưng ai nhìn vào cũng nhận ra: Họ đã từng là một phần không thể thiếu trong nhau.
Góc ban công tầng hai – Mạnh và Trang lặng lẽ đứng bên nhau. Mạnh khoanh tay, nhìn xuống sân trường. Trang khẽ nghiêng đầu, nói nhỏ:
“Cậu thấy không? Hai chú chim nhỏ của chúng ta cuối cùng cũng tìm được tổ rồi.”
Mạnh cười, ánh mắt ấm áp. “Ừ. Nhìn chúng nó… thấy cũng đáng lắm.”
Im lặng một lúc. Trang quay sang nhìn Mạnh, định nói điều gì đó, nhưng Mạnh đã lên tiếng trước. Giọng cậu trầm nhưng dứt khoát, không còn là vẻ chần chừ thường ngày nữa:
“Trang này… nếu ngày này, mười năm sau, chúng ta vẫn còn độc thân… thì mình gặp lại nhau nhé. Ở chính nơi này.”
Trang sững người, mắt mở lớn rồi khẽ nhíu lại như cố giấu cảm xúc.
“Cậu đang… hẹn trước à?”
Mạnh gật đầu, cười hiền: “Không phải hẹn trước. Mà là tỏ tình. Mình thích cậu – từ lâu rồi. Thích cậu từ cái ngày cậu còn bay trò trêu An, thích từ những ánh mắt, đôi môi khi cậu say sưa làm bài tập. Tớ thích cậu, chỉ là không biết tim người đó có tớ hay không nên mới không nên tớ chỉ dám giấu trong lòng. Nhưng mà hôm nay, tớ sợ sẽ không có ngày nào có thể gặp cậu để nói ra những lời này nữa. Thà một phút huy hoàng rồi dập tắt, còn hơn le lói suốt trăm năm! “
Trang không trả lời ngay, chỉ lặng lẽ đưa tay ra… móc ngón út vào tay cậu.
“Vậy thì… đừng để mình phải đợi mười năm nhé, đồ chậm chạp.”
Sau hôm nay có thể mỗi người một nơi. Nhưng những kỷ niệm, những ánh mắt, những bàn tay nắm lấy nhau… sẽ còn mãi.
Mười năm sau, vào buổi chiều mùa thu, gió thổi nhẹ qua những tán phượng già khẳng khiu. Sân trường vẫn lặng lẽ như một thước phim tua chậm.
Chiếc ô tô dừng lại trước cổng trường. An bước xuống trước, vẫn dáng vẻ ít nói nhưng đôi mắt giờ sáng rõ và đằm thắm hơn. Linh theo sau, tay nắm chặt một chiếc phong bì màu kem – tấm thiệp cưới của họ.
“Không ngờ lại là chỗ này, nơi bắt đầu tất cả…” – Linh mỉm cười, nắm tay An thật chặt.
Họ bước vào sân trường – những bước chân nhẹ như gió. Trên hành lang tầng hai, nơi ban công ngày xưa, Trang đã đứng chờ sẵn ánh mắt nhìn xa xăm như đang đợi cái gì. Nhìn thấy cô bạn năm xưa, Trang không một lời, chỉ giang tay ôm lấy Linh thật lâu.
“Cậu vẫn như xưa, chỉ khác là sắp thành vợ người ta rồi.” – Trang trêu, nhưng giọng hơi nghèn nghẹn.
An chìa ra tấm thiệp: “Bọn tớ muốn chính tay đưa tận nơi. Vì nếu không có cậu… chắc đã không có cái kết hôm nay.”
Trang nhận lấy, mỉm cười… rồi chợt thấy bóng dáng ai đó từ phía sau, vừa quen thuộc vừa lạ lẫm hằn in trên đó dấu vết trưởng thành của thời gian.
Là Mạnh. Vẫn chiếc áo sơ mi trắng giản dị, nhưng nét mặt giờ đã tự tin và bình yên hơn xưa. Cậu bước tới, đứng cạnh Trang. Không chờ thêm một giây nào nữa, Mạnh mở lời giọng nói vừa đủ nghe:
“Trang… đúng mười năm rồi. Tớ không muốn hẹn thêm mười năm nào nữa cả.”
Trang sững người, mắt rưng rưng. An và Linh mỉm cười, lặng lẽ bước sang bên để lại khoảng không riêng cho họ.
Mạnh rút ra từ túi áo một chiếc nhẫn nhỏ, giản dị như lời hứa năm nào. “Lần này… không phải là điều kiện. Mà là ước mong thật lòng. Cậu… có đồng ý treo trên tay chiếc nhẫn này không?” Trang đưa tay ra không nói gì, nhưng cái gật đầu nhẹ cũng đã đủ thay vạn lời.
Dưới hoàng hôn nhạt màu, giữa sân trường đã từng chứng kiến bao rung động đầu đời, bốn người bạn – giờ đã là bốn người trưởng thành, mỗi người ôm trong lòng một kỷ niệm, một tình yêu, một lời hẹn và một tương lai. Tuổi học trò như một cơn mưa rào, thoáng qua nhưng để lại ướt đẫm tâm hồn. Giữa những trò đùa vụng dại, những ánh mắt đầu tiên ngập ngừng và cả những lần im lặng tưởng như chẳng ai thấu… bốn người họ đã cùng nhau bước qua mùa thanh xuân ấy.
Có những tình cảm từng chỉ là ánh trăng khuyết treo lặng lẽ nơi khung cửa, tưởng chừng chẳng thể tròn. Nhưng thời gian, kiên trì và sự thấu hiểu đã nối lại những mảnh ghép để hoàn thiện bức tranh.
Và rồi sau tất cả, khi tiếng ve đã ngừng ngân, phượng hồng đã rụng hết cánh, bốn người bạn – An, Linh, Mạnh và Trang – cuối cùng cũng đã chạm tay vào bến đợi của đời mình. Không còn những ẩn ý, không còn che giấu chỉ còn lại là yêu thương được gọi thành tên.
Có lẽ, tình yêu đẹp nhất… vẫn là tình yêu được nuôi dưỡng từ những điều nhỏ bé nhất – từ những giọt mưa đầu mùa, từ cái chạm tay bất ngờ, và từ ánh mắt thay cho vạn lời nói.
(Hết)
© Winter – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Ở Nơi Đó, Em Hãy Hạnh Phúc Nhé – Phần 1 | BLOG RADIO
Công Nghệ
Trật tự ngành chip thay đổi: Samsung mất vị trí số 1 vào tay đối thủ đồng hương
Th8
Thể Thao
Tin chuyển nhượng hôm nay 16/8: MU nhắm trò cũ Amorim thay Baleba; Barca giữ chân trụ cột
Th8
Công Nghệ
Xiaomi và cuộc cách mạng “giá trị” đang định hình lại thị trường smartphone Việt
Th8
Thời Sự
Kẻ sàm sỡ bị cô gái truy đuổi, đánh ở Metro TPHCM: Nhiều người nhận là nạn nhân
Th8
Thể Thao
Kết quả bóng đá Ngoại hạng Anh 2025/26 mới nhất
Th8
Giải Trí
MC Diệp Chi thay đổi không nhận ra sau 19 năm xuất hiện trên VTV
Th8
Radio My
Hàng xóm của Mark Zuckerberg bức xúc vì phải chịu nhiều phiền toái
Th8
Thể Thao
Nhận định bóng đá hôm nay 16/8: Wolves vs Man City, Mallorca vs Barcelona
Th8
Thời Sự
Xây dựng xã Phúc Thịnh trở thành đô thị thông minh, trung tâm tài chính – thương mại – dịch vụ
Th8
Ẩm Thực
Khách Tây thử món phở giá nửa triệu đồng ở sân bay Tân Sơn Nhất, chấm 8 điểm
Th8
Thời Sự
Thời tiết trên cả nước dịp Quốc khánh 2/9 như thế nào?
Th8
Thể Thao
Ra mắt Liên đoàn bóng chuyền Hà Nội
Th8
Giải Trí
Tùng Dương: ‘Nguyễn Văn Chung rất hiền, chiều tôi hơn chiều người yêu’
Th8
Sức Khỏe
Thai nhi 21 tuần bị cắt cụt các ngón tay vì một thứ “sắc hơn dao” ngay trong bụng mẹ
Th8
Sức Khỏe
Sở Y tế TP HCM đề nghị đình chỉ vĩnh viễn phòng khám “vẽ bệnh moi tiền” tái phạm nhiều lần
Th8
Thể Thao
Sự tiến hoá của các thủ môn: Khi thủ môn là tiền đạo đầu tiên
Th8
Thời Sự
Quyết tâm xây dựng phường Phương Liệt văn minh, hiện đại
Th8
Thể Thao
Tin tức về chuyển nhượng 15/8: MU ký Gallagher, Bayern cứu Nkunku
Th8
Giải Trí
Xúc động ngắm nhìn hình ảnh ‘Những người con của Tổ quốc’
Th8
Sức Khỏe
Người chồng “nhận án vô sinh”, 2 tháng sau vỡ òa vì vợ mang thai tự nhiên
Th8
Công Nghệ
Xiaomi ra mắt điện thoại mỏng chỉ 8,4mm nhưng có pin 7.000mAh, giá lại rẻ: Công nghệ pin silicon carbon đã thành tiêu chuẩn mới
Th8
Công Nghệ
Hướng dẫn cách sử dụng ứng dụng DMSS để kết nối và điều khiển camera Dahua thuận tiện
Th8
Thời Sự
Khơi dậy tiềm năng Ba Vì trong giai đoạn mới
Th8
Thời Sự
Băng qua đường sắt, người phụ nữ đi bán cá bị tàu cán tử vong lúc rạng sáng
Th8
Thể Thao
Link xem trực tiếp bóng chuyền nữ U21 Việt Nam vs Chile hôm nay 15/8/2025
Th8
Radio My
Từ ngày tôi kiếm được ít tiền đi, vợ làm những việc khiến tôi muốn khóc
Th8
Sức Khỏe
3 món ăn sáng yêu thích của tế bào ung thư, không muốn bị ung thư vây hãm nên ăn ít
Th8
Thể Thao
4 tân binh của Liverpool thể hiện ra sao trong trận ra mắt Premier League?
Th8
Công Nghệ
Galaxy Tab S11 hé lộ thông tin pin và tính năng, chuẩn bị ra mắt tháng 9
Th8
Công Nghệ
Nvidia, AMD đồng ý trả cho Hoa Kỳ 15% doanh thu bán chip tại Trung Quốc
Th8
Thời Sự
Đại hội Đảng bộ xã Ứng Hòa đặt mục tiêu xây dựng quê hương giàu bản sắc, nhân dân hạnh phúc
Th8
Thời Sự
Chiêu hút ‘con bạc’ ngoại quốc của ông trùm Câu lạc bộ Lucas Palace ở Hà Nội
Th8
Thể Thao
Premier League 2025/26 khai mạc: Tham vọng Liverpool
Th8
Giải Trí
NSƯT Ngọc Huyền một thời sexy, Phương Linh khoe loạt hình xăm trước biển
Th8
Sức Khỏe
Cà phê tốt nhưng không nên kết hợp với 5 thực phẩm này: Cực hại sức khoẻ, ảnh hưởng dạ dày và tim mạch
Th8
Công Nghệ
Xiaomi lại có điện thoại giá rẻ đáng mua: Thiết kế đẹp, màn hình 144Hz, pin 7.000mAh
Th8
Thể Thao
Nhận định, soi tỷ lệ Brest vs Lille 21h00 ngày 17/8, vòng 1 Ligue 1
Th8
Công Nghệ
Video cận cảnh iPhone 17 Air, màu sắc chưa từng xuất hiện
Th8
Thời Sự
Xây dựng Đảng bộ vững mạnh, kiến tạo Xuân Đỉnh trở thành đô thị thông minh, kiểu mẫu
Th8
Ẩm Thực
Danh hài Trấn Thành khen ngon, quán ăn núp hẻm đông khách từ sáng đến chiều tối
Th8
Thời Sự
Đồng Nai ‘xin’ hơn 27.000 tỷ đồng làm cầu Cát Lái và đường nối Vành đai 4 TPHCM
Th8
Thể Thao
HLV Mai Đức Chung: Lợi thế của tuyển nữ Việt Nam chỉ là lý thuyết
Th8
Giải Trí
Cặp diễn viên là vợ chồng thật ngoài đời đóng phim 18+ nhận mưa lời khen
Th8
Thời Sự
Ai là nữ bộ trưởng duy nhất của hai Bộ lớn?
Th8
Radio My
Cụ ông nổi tiếng yêu vợ, cuối đời nói 1 câu khiến hàng triệu trái tim thổn thức
Th8
Sức Khỏe
Phát hiện bất ngờ: Bạn thực sự nên ăn bao nhiêu trứng mỗi ngày?
Th8
Sức Khỏe
Bỏ ra 8 triệu chỉ để ăn vài miếng sứa đầu đạn đang hot: Vừa đắt mà lại chả có vị gì đặc biệt!
Th8
Công Nghệ
Back to School: Sắm đồng hồ xịn cho bé yêu đến trường, hàng loạt đồng hồ thời trang – smartwatch ưu đãi giá tốt
Th8
Thời Sự
Phân luồng giao thông phục vụ chương trình “Tự hào người Việt Nam” tại Hà Nội
Th8
Thời Sự
Gây tai nạn, giấu xe trong nghĩa trang, người đàn ông liều lĩnh tấn công cảnh sát
Th8
Radio My
Vợ và bạn thân của tôi ‘vụng trộm’ cả năm trời mà tôi không hề hay biết
Th8
Công Nghệ
OPPO Reno13 5G đang giảm giá khá tốt, chỉ từ 12 triệu, màn hình 120 Hz, sạc nhanh 80 W
Th8
Công Nghệ
MediaTek Dimensity 9500 rò rỉ: Hiệu suất GPU tăng 40%, sức mạnh AI vượt trội
Th8
Thời Sự
15 năm sống ổn định trên đất nông nghiệp, vì sao xin sổ đỏ vẫn bị ‘tuýt còi’?
Th8
Thể Thao
Những cuộc đối đầu PSG vs Tottenham: Đại chiến tuyến giữa, Kudus đọ tài Dembele
Th8
Giải Trí
‘Sự thật về nạn đói năm 1945’ qua góc nhìn của nhà sử học Nguyễn Quang Ân
Th8
Công Nghệ
Tính năng mới trên điện thoại Samsung phát hiện cuộc gọi lừa đảo
Th8
Công Nghệ
Dell 15 DC15250 chính là lựa chọn hoàn hảo cho học tập, làm việc và giải trí
Th8