nội dung
Chuyện của cô, chuyện của anh, chuyện của ba người
blogradio.vn – Tình yêu không phải là phép màu, nhưng đôi khi, nó có thể là chiếc cầu nối giữa quá khứ và tương lai. Quá khứ không thể thay đổi, nhưng họ vẫn có thể viết lại tương lai – cho nhau và cho đứa con đã ra đi.
***
“Chuyện của cô, chuyện của anh, chuyện của ba người” là một câu chuyện về tình yêu, sự mất mát và hành trình nối lại những mảnh ghép vụn vỡ của một gia đình ba người.
Cô – người mẹ mang trong lòng nỗi đau mất con.
Anh – người bố mang trong lòng nỗi ân hận khôn nguôi.
Những ký ức về tổ ấm ba người vẫn vẹn nguyên trong tim họ, nhưng chính chúng lại trở thành ranh giới vô hình khiến hai người không thể bước về phía nhau.
Tình yêu không phải là phép màu, nhưng đôi khi, nó có thể là chiếc cầu nối giữa quá khứ và tương lai. Quá khứ không thể thay đổi, nhưng họ vẫn có thể viết lại tương lai – cho nhau và cho đứa con đã ra đi.
…
Mười năm trước, cô và anh nắm tay nhau bước vào lễ đường hôn nhân với bao mộng tưởng tốt đẹp.
Mười năm sau, mộng tưởng tan vỡ. Cô và anh trở thành hai người xa lạ. Bởi tổ ấm ba người của cô và anh, đã mất đi mảnh ghép quan trọng nhất.
“Anh xin lỗi!” – đó là lời cuối cùng anh nói với cô. Nhưng cô không đáp lại. Không phải vì giận hờn, mà bởi vì cô biết mình không có tư cách để nhận lời xin lỗi đó. Cả cô và anh, cả hai đều không đáng được tha thứ. Bởi người duy nhất có thể cứu rỗi cả hai – con gái bé bỏng của cô và anh, đã không còn trên cõi đời này.
Cô vẫn nhớ như in ngày ấy – cái ngày cô nhận tin dữ từ bệnh viện. Con gái cô – nàng công chúa bé nhỏ, hiếu động, xinh xắn nhất nhà – vậy mà lại nằm bất động trên ga giường trắng toát, không bao giờ có thể mở mắt nói cười, không bao giờ chạy tới ôm cô mà nũng nịu: “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhất!” Cô nắm lấy bàn tay lạnh toát của con, cố đánh thức con trong vô vọng: “Dậy đi con, dậy về với mẹ đi con!”…
Bao đêm dài, cô tự hỏi: Nếu ngày ấy, cô không giận anh, không quên đón con thì mọi chuyện có khác đi không? Có khác đi không?
Cô tự hỏi rồi lại tự hỏi. Càng hỏi trái tim cô lại càng thêm đau thắt.
Ôm trong mình trái tim đầy những vết nứt, cô như ngọn gió cô độc lang thang trên chuyến tàu dài. Tựa vào cửa sổ, cô nhìn cảnh vật đang xa dần, những giọt nước mắt cứ thế lặng lẽ lăn dài trên gò má…

Mười năm trước, anh gặp cô trong một buổi chiều mưa lất phất. Cuộc gặp gỡ tình cờ mà giống như đã quen nhau từ lâu. Sau nửa năm hẹn hò, anh và cô nắm tay nhau về chung một nhà. Và hạnh phúc càng thêm trọn vẹn khi kết tinh tình yêu của họ – công chúa nhỏ cất tiếng khóc chào đời.
Anh những tưởng tình yêu có thể giúp vượt qua tất cả… nhưng hoá ra lại không thể…
Chuyện tình vốn tưởng sẽ thiên trường địa cửu vậy mà mới qua mười năm, anh đã đánh mất người mà anh từng nguyện yêu thương trọn đời.
“Dừng lại đi, em mệt rồi.”
Và cô cứ thế rời đi để lại anh nỗi đau khôn nguôi.
Vì sao, vì sao mọi chuyện lại trở thành như vậy? Anh từng là người có trong tay tất cả, nhưng giờ đây, anh chỉ còn lại sự cô đơn, không vợ, không con.
Anh thẫn thờ nhìn bức ảnh gia đình treo trang trọng giữa phòng – anh, cô và con gái đang mỉm cười hạnh phúc.
Ảnh vẫn còn đó, nhưng người nay đã hoá thành cát bụi. Con gái anh, công chúa bé bỏng của anh, vì sự vô tâm của anh mà đã ra đi mãi mãi trong một tai nạn giao thông. Đột ngột như vậy. Tàn nhẫn như vậy.
Nếu ngày ấy, anh không buông lời nặng nề với cô, không quên đón con… liệu mọi thứ có đổi khác? – Câu hỏi cứ như mũi dao sắc bén, ngày từng ngày cứa vào tim anh đau nhói.
Mang theo trái tim trống rỗng, anh vội vã lao về phía nhà ga. Từng bước chân hối hả như thể chỉ cần chậm một giây thôi, mảnh ghép quý giá nhất đời anh sẽ vụt mất đi. Nhưng, dù có chạy hết sức, anh vẫn bỏ lỡ chuyến tàu ấy.
Anh chết lặng nhìn theo con tàu đang dần khuất sau màn sương. Gió thổi ngược cuốn bay khói bụi, làm cay rát đôi mắt đỏ hoe…
…
Lại một ngày lặng lẽ trôi qua. Cô lê bước về phòng trọ, đôi chân rã rời đạp lên bóng đêm nặng trĩu.
Trong căn phòng chật hẹp và hiu quạnh, cô soi mình trong gương. Nhìn thấy đôi mắt thâm quằng và mái tóc rối bời của mình, cô khẽ đưa tay vuốt tóc, gắng gượng nặn ra một nụ cười cứng ngắc.
Trên chiếc giường nhỏ bé, cô nằm co ro, ôm ghì chiếc gối của bé con vào lòng, nghẹn ngào cất lên tiếng ru – lời ru cô vẫn thường hát cho con nghe. Tiếng ru đứt quãng cứ thế vang vọng trong đêm dài…
Màn đêm buông xuống, anh lặng lẽ lái xe về nhà. Mở khoá. Bật đèn. Ánh sáng nhợt nhạt hắt lên bốn bức tường lặng ngắt.
Anh nhìn ngôi nhà từng tràn ngập tiếng cười con trẻ, giờ chỉ còn tiếng kêu rè rè của chiếc tủ lạnh cũ kỹ. Không còn tiếng bước chân chạy lon ton trên sàn gỗ, không còn ánh mắt dịu dàng chờ anh sau mỗi ngày trở về. Mọi thứ vẫn như cũ, chỉ là… những người từng làm nơi này ấm áp, đã chẳng còn ai ở lại.
Tầm xa hồng ngoại 10m với công nghệ hống ngoại thông
minh.
Chống ngược sáng HDR
- Hỗ trợ đàm thoại 2 chiều
- Hỗ trợ các tính năng thông minh: phát hiện chuyển động,
phát hiện con người, phát hiện âm thanh bất thường, chế
độ riêng tu, Smart tracking.
Tích hợp còi báo động
- Hỗ trợ chức năng Soft-AP, kết nối trực tiếp wifi camera
không cần thông qua modem nhà mạng.
Tích hợp Wi-Fi(IEEE802.11b/g/n), LAN, CLOUD (Imou
Protect), ONVIF
- Hỗ trơ khe cắm thẻ nhớ Micro SD max 256GB
- Nguổn cấp: DC 5V1A, điện năng tiêu thụ - Chất liệu vỏ:
Plastic.
Đạt chứng nhận CE, FCC
Xuất xứ: Trung Quốc
⁃ Bảo hành: 24 tháng.
Trọn bộ sản phẩm bao gồm:
-1 x Camera
- 1 x Hướng dẫn Bắt đầu Nhanh
-1x Bộ đổi nguồn
-1x Cáp nguồn
-1x Bọt gắn
Hàng chính hãng imou bảo hành 2 năm toàn quốc
Camera imou A32EP 3MP
Anh buông mình xuống ghế sô pha, cả cơ thể như rã rời. Bàn tay đưa lên che lấy đôi mắt, nước cứ thế rỉ qua kẽ tay, nóng hổi và mặn đắng.
Đã từng là một nhà ba người hạnh phúc, vậy mà giờ đây chỉ còn lại một mình anh, lạc lõng giữa ngôi nhà lạnh lẽo cùng với những ký ức không thể nào quên…
…
Hôm nay là sinh nhật của con gái cô.
Cô ngồi trước bàn trà, nhìn chín ngọn nến hồng đang cháy sáng rực rỡ như những linh hồn nhỏ bé giữa không gian tĩnh lặng, rồi nhẹ nhàng giơ món quà sinh nhật được gói ghém bằng tất cả tình yêu dành cho con:
“Búp bê con thích nhất đây. Sinh nhật vui vẻ nhé, con yêu của mẹ!”
Nói rồi, cô chạm tay lên khung ảnh được lồng trong lớp kính thuỷ tinh. Khuôn mặt bé con trong ảnh vẫn xinh đẹp, nụ cười vẫn rạng rỡ và đôi mắt sáng nhìn cô vẫn long lanh như thuở nào.
“Bé yêu, mẹ nhớ con nhiều lắm!”
Cô ôm khung ảnh vào ngực, khẽ nhắm mắt. Mãi một lúc sau cô mới từ từ đặt khung ảnh xuống, rồi giúp con thu dọn món quà sinh nhật. Đặt con búp bê vào trong hộp báu vật của con, bàn tay cô cứ thế lưu luyến không rời. Chiếc kẹp tóc, chú ếch xanh, cây sáo trúc… mỗi món quà cô tặng, bé con đều giữ gìn cẩn thận như vậy. Cô cầm cuốn sổ nhật ký của con lên, lật từng trang với bao nỗi xót xa. Những dòng chữ tròn trĩnh hiện lên như tiếng nói của bé con từ một thế giới khác:
“Hôm nay, mẹ mua cho mình cuốn sổ nhật ký. Mình vui lắm.”
“Hôm nay, cô giáo khen mình vẽ đẹp. Mình muốn trở thành hoạ sĩ như bố nhưng mình cũng muốn làm nhà thiết kế thời trang như mẹ, khó chọn quá…”
“Hôm nay, bố mẹ cãi nhau. Mình buồn lắm. Mình không muốn bố mẹ cãi nhau đâu.”
Mỗi dòng chữ như từng nhát dao cắt vào lòng cô, khiến trái tim cô quặn thắt. Và rồi, khi đọc đến dòng chữ cuối cùng, cô liền không cầm được nước mắt:
“Mình muốn sinh nhật năm sau sẽ cùng bố và mẹ ngồi vòng quay mặt trời ngắm pháo hoa rực rỡ…”
.jpg)
Hôm nay là sinh nhật của con gái anh.
Anh nhẹ nhàng đặt con búp bê lên bàn học màu hồng phấn – nơi từng cuốn sách, từng trang vở, từng bức tranh vẫn còn vương hình bóng của nàng công chúa nhỏ.
Anh khẽ chạm tay lên bức tranh nguệch ngoạc mà con đã vẽ, giọng khàn đặc: “Chúc con sinh nhật vui vẻ, công chúa bé bỏng của bố!”
Anh ngồi lặng trong phòng, nhìn bức tranh ba người giữa bầu trời pháo hoa rực rỡ.
Ngày sinh nhật đó, bé con của anh hẳn là vui lắm. Bên tai anh vẫn văng vẳng tiếng cười trong trẻo, vang lên giữa muôn ngàn tia sáng rực rỡ. Và trên cabin vòng quay mặt trời, con đã nắm tay anh, ánh mắt long lanh nói rằng:
“Năm sau mình lại đi nữa bố nhé, con muốn ngồi thật cao, ngắm pháo hoa cùng bố mẹ như hôm nay…”
Anh đưa tay che đi sống mũi cay cay. Phải, anh đã hứa với con, nhưng lời hứa ấy… đã mãi mãi không thể thực hiện.
…
Chủ nhật, công viên trò chơi.
Cô bước đi giữa dòng người tấp nập. Ánh mắt lướt qua những chiếc đèn nhấp nháy, những cánh quay rực rỡ ánh sáng, những nụ cười rạng rỡ… Tất cả như một lời mời gọi, dẵn dắt cô tiến về phía trước.
Anh đứng dưới chân vòng quay mặt trời. Mắt dõi theo từng người qua lại, như đang chờ đợi, như đang tìm kiếm một bóng hình quen thuộc.
Rồi, giữa dòng người ngược xuôi, ánh mắt anh và cô đã chạm nhau. Thời gian như ngừng lại. Mọi âm thanh xung quanh bỗng nhiên tắt ngấm, chỉ còn lại tiếng tim đập và hơi thở gấp gáp của hai người.
“Em… em đã trở về rồi sao?” – Anh hỏi, giọng khàn khàn, như thể không dám tin, như thể đang thì thầm với chính mình.
“Phải… em đã trở về.” – Cô đáp, mắt khẽ cụp xuống.
Anh nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, rồi từ từ vươn tay về phía cô:
“Cùng đi nhé!”
Cô nhìn bàn tay vươn ra của anh, môi mấp máy, sau đó mới gật đầu:
“Được!”
Cabin chậm rãi đưa họ lên cao. Ánh sáng thành phố loang ra dưới chân họ. Anh mở túi giấy, lấy ra chiếc bánh nướng, rồi nhẹ nhàng đặt nó vào trong tay cô như sợ rằng một hành động lỗ mãng của anh cũng có thể làm vỡ tan mọi thứ.
Giới thiệu về sản phẩm này
Độ chính xác đo: + / - 0,5% FS
Dung sai bù đầu lạnh: + /- 2 độ C (có thể được sửa đổi
bằng phần mếm trong 0 ~ 50 độ C)
Độ phân giải: 14 bit
Chu ky lấy mẫu: 0,5 giây
Quyền lực: AC 100-240V 50 / 60HZ
Giá trị quá trình (PV), Giá trị cài đặt (SV)
<iểm soát PIN (bao gồm ON / OFF, PID loại bước và PID liêr
tỤc)
Điều khiển tự điều chỉnh
Đầu ra rơ le: công suất tiếp xúc 250V AC 3A (tải điện
3ộ điều khiển nhiệt độ PID REX-C100, với cặp nhiệt
“Em đói không? Đây là bánh nướng em thích ăn nhất đó.”
Cô nhận lấy chiếc bánh nướng vàng ươm. Mùi thơm dịu nhẹ ấy, mùi vị ngọt ngào ấy vẫn vẹn nguyên như ngày nào, nhưng không hiểu sao lòng cô lại đau thắt đến thế.
“Bé con cũng thích ăn bánh nướng lắm.” – Cô khẽ nói.
“Xin lỗi, ngày đó anh không nên quên mua cho hai mẹ con em.” – Anh cúi đầu, giọng nghèn nghẹn.
“Không, là lỗi tại em, đáng ra em không nên giận anh.” – Cô lắc đầu, ánh mắt mờ đi.
“Anh đã hứa với em vậy mà…” – Anh khựng lại, đôi tay siết chặt, khó khăn lắm mới bật ra thành lời. – “… nếu ngày đó anh… thì bé con đã không…”
“Thì sao… bé con đã không thể trở về được rồi.” – Cô cắn chặt môi, nhìn anh và nói.
Anh há miệng, mãi một lúc sau mới cười cay đắng:
“Chúng ta không thể trở lại được sao?”
Cô im lặng không đáp. Một khoảng lặng bỗng bao trùm lấy hai người.
Anh lấy bức tranh gia đình được gấp gọn gàng trong túi áo ra, vuốt ve dòng chữ “Gia đình em” nơi góc tranh, nhìn cô, tha thiết hỏi:
“Chúng ta có thể vì con giữ gìn gia đình này, cùng nhau, được không em?”
Ánh mắt cô đắm chìm vào trong bức tranh ba người. Giữa bầu trời pháo hoa rực rỡ là gia đình ba người họ: anh, cô và con gái. Cả ba đang nắm tay nhau mỉm cười thật hạnh phúc. Khoảng khắc ấy, tưởng chừng đơn giản, vậy mà giờ đây đã trở thành thứ xa xỉ đến nhói lòng.
“Bức tranh này… là bé con vẽ.”
Cô đưa tay vuốt nhẹ lên nét vẽ nguệch ngoạc của con, từng đường nét như cứa vào tim cô.
“Thì ra trong mắt bé con, chúng ta trẻ con như vậy.”
Cô lướt qua hình ảnh người mẹ rồi chạm tay vào hình ảnh người cha trong bức tranh. Mãi một lúc sau, cô mới ngước mắt lên nhìn anh, hỏi:
“Hai người lớn chúng ta có thể cùng nhau giữ gìn tất cả những gì bé con đã yêu thương được sao?”
Nhìn thấy những giọt nước mắt rơi trên gò má của cô, trái tim nghẹn ứ của anh như vỡ ra. Anh ôm lấy cô, khẽ khàng cất lên tiếng lòng:
“Quá khứ không thể thay đổi, nhưng tương lai… hãy để anh đồng hành cùng em, không xa không rời…”
Cô gật đầu, bàn tay siết lấy lưng anh, thật chặt.
Pháo hoa bung nở giữa bầu trời đêm, ánh sáng rực rỡ in bóng hai người đang tay trong tay.
Trong lòng bàn tay anh là bàn tay cô. Trong lòng bàn tay cô là bức tranh gia đình của bé con…
Anh, cô… và cả bé con – ba người, một lần nữa, lại bắt đầu…
Đà Nẵng, ngày 10 tháng 8 năm 2025
© Lâm Giáp – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Hoa Nở Rồi Hoa Tàn, Cớ Sao Ta Nặng Lòng Đến Thế | Blog Radio
Bài viết gợi ý
- Ai không nên ăn mướp đắng?
Mướp đắng là thực phẩm tốt cho sức khoẻ nhưng không phải ai cũng ăn được, vậy ai không nên ăn mướp đắng? ...
- Nam sinh ở Hà Nội bất ngờ đi bán 30 cây vàng rồi thực hiện chuyển khoản 4 tỷ đồng: Công an lập tức điều tra
- Hoa hậu Kiều Duy lên tiếng về nhan sắc trước thềm Miss International 2025
- Kênh Youtube này dành 2 năm để trả lời câu hỏi: Sạc nhanh có làm chai pin điện thoại không?
- Chuyện của cô, chuyện của anh, chuyện của ba người
- Cơn bão mạnh Fung-Wong sắp vào Biển Đông, dự báo có quỹ đạo bất thường
- Thời điểm chơi thể thao, đánh pickleball bào mòn sức khỏe, phá giấc ngủ: Bác sĩ cảnh báo
- vivo Y21d sở hữu thiết kế cao cấp, pin BlueVolt, kháng nước IP69+ và giá từ 5 triệu
