nội dung
Tôi và chồng từng yêu nhau say đắm. Tình yêu sinh viên ấy giản dị mà nồng nàn chỉ có những buổi chiều dắt nhau qua qua nhưng con phố nhỏ, vài bữa cơm hộp rẻ tiền và những ước mơ nhỏ nhoi về một ngôi nhà có tiếng trẻ con cười. Cưới nhau khi còn chưa có gì trong tay, chúng tôi bắt đầu mọi thứ từ con số không. Anh đi làm công trình, tôi dạy thêm buổi tối. Cuộc sống tuy chật vật nhưng đầy ắp tiếng cười.
Nhưng rồi khi mọi thứ dần ổn định, cũng là lúc chúng tôi bắt đầu xa nhau. Anh mải mê công việc, còn tôi bận rộn với con nhỏ và những lo toan không tên. Chúng tôi ít nói chuyện hơn, ít nhìn nhau hơn. Ban đầu tôi nghĩ đó chỉ là giai đoạn mệt mỏi tạm thời nhưng dần dần, khoảng cách trở thành thói quen.
Tôi nhớ có lần tôi nấu bữa cơm thịnh soạn để đợi anh. Anh về muộn, vừa đặt cặp xuống bàn đã bật tivi xem tin tức. Tôi giận dọn mâm xuống, anh lại nói tôi vô lý. Chúng tôi cãi nhau. Và như mọi lần tôi chọn im lặng. Tôi nghĩ mình là người chịu đựng, là người đúng. Nhưng sau này tôi hiểu chính sự im lặng ấy đã giết chết những cơ hội để hai người hiểu nhau hơn. Có lẽ trong mắt anh tôi dần trở nên lạnh lùng, hay cau có. Còn trong mắt tôi anh là người thờ ơ, vô tâm. Hai cái nhìn sai lệch cứ thế kéo dài, khiến tình yêu từng ấm áp trở nên nguội lạnh.
Tôi bắt đầu than phiền về anh với bạn bè, so sánh chồng người khác với chồng mình. Tôi trách anh không còn như xưa, mà quên mất bản thân mình cũng chẳng còn như cũ. Tôi từng là cô gái dịu dàng, biết cười khi anh về muộn, biết hỏi han anh có mệt không. Giờ thì chỉ còn những tiếng càm ràm và giọng nói đầy trách móc.

Một lần trong lúc cãi nhau, anh nhìn tôi rồi nói một câu mà đến giờ tôi vẫn nhớ: “Em lúc nào cũng muốn mình đúng, còn anh thì luôn sai. Nhưng hôn nhân đâu phải là một cuộc thi.” Tôi không đáp, chỉ quay đi. Nhưng sâu trong lòng, tôi biết anh nói đúng. Chúng tôi đều đã mải mê chứng minh ai đúng ai sai, mà quên mất điều quan trọng nhất là phải giữ lấy nhau.
Rồi cái ngày không ai mong muốn cũng đến. Tờ đơn ly hôn được ký vội trong phòng tòa án. Không nước mắt, không ôm ghì, chỉ có một khoảng lặng kéo dài giữa hai người từng đầu gối tay ấp. Tôi chuyển ra ở riêng, mang theo ít đồ đạc và một trái tim đầy tổn thương. Những ngày đầu, tôi thấy nhẹ nhõm, tưởng mình đã được “giải thoát”. Nhưng chỉ ít lâu sau, khi trở về nhà sau giờ làm, mở đèn lên mà căn phòng vẫn lạnh tanh, tôi mới hiểu thế nào là trống trải. Những buổi tối, tôi vẫn theo thói quen nấu cơm, rồi chợt nhận ra chẳng còn ai để chờ về ăn cùng.
Tầm xa hồng ngoại 10m với công nghệ hống ngoại thông
minh.
Chống ngược sáng HDR
- Hỗ trợ đàm thoại 2 chiều
- Hỗ trợ các tính năng thông minh: phát hiện chuyển động,
phát hiện con người, phát hiện âm thanh bất thường, chế
độ riêng tu, Smart tracking.
Tích hợp còi báo động
- Hỗ trợ chức năng Soft-AP, kết nối trực tiếp wifi camera
không cần thông qua modem nhà mạng.
Tích hợp Wi-Fi(IEEE802.11b/g/n), LAN, CLOUD (Imou
Protect), ONVIF
- Hỗ trơ khe cắm thẻ nhớ Micro SD max 256GB
- Nguổn cấp: DC 5V1A, điện năng tiêu thụ - Chất liệu vỏ:
Plastic.
Đạt chứng nhận CE, FCC
Xuất xứ: Trung Quốc
⁃ Bảo hành: 24 tháng.
Trọn bộ sản phẩm bao gồm:
-1 x Camera
- 1 x Hướng dẫn Bắt đầu Nhanh
-1x Bộ đổi nguồn
-1x Cáp nguồn
-1x Bọt gắn
Hàng chính hãng imou bảo hành 2 năm toàn quốc
Camera imou A32EP 3MP
Một tối tôi lục lại chiếc hộp cũ nơi tôi giữ những bức ảnh cưới, những tấm thiệp ngày xưa. Giữa những tấm hình, có mảnh giấy nhỏ anh từng viết: “Sau này, nếu có giận, đừng im lặng nhé. Anh sợ nhất là khi em chẳng nói gì.” Tôi bật khóc. Hóa ra, người từng bị tôi cho là vô tâm, cũng đã từng cố gắng chỉ là tôi không còn nhìn thấy.
Tôi nhận ra trong cuộc hôn nhân ấy, anh không phải người duy nhất có lỗi. Tôi đã quá cầu toàn, quá muốn kiểm soát, quá mong anh phải hiểu mình mà chẳng chịu nói ra. Tôi từng muốn được yêu theo cách mình muốn, mà không chịu hiểu anh yêu theo cách khác. Chúng tôi đều mệt, nhưng không ai chịu dừng lại để nói “mình cùng cố thêm chút nữa”.
Bây giờ sau ngần ấy thời gian, tôi không còn trách anh. Tôi chỉ thấy tiếc tiếc cho hai người đã từng rất yêu, nhưng lại không đủ bao dung để đi hết đoạn đường. Tôi hiểu, ly hôn không có ai thắng, ai thua. Chỉ có hai người từng thương nhau, rồi đánh rơi nhau giữa những tổn thương vụn vặt.
Nếu ai đó hỏi tôi, có hối hận không, tôi sẽ nói có. Bởi đến khi ly hôn rồi, tôi mới nhận ra, trong đổ vỡ này, tôi cũng có lỗi. Và giá như chúng tôi biết lắng nghe nhau sớm hơn một chút, có lẽ câu chuyện đã khác.

Theo Thương trường

Điện Thoại Di Động Honor X6c 6GB + 128GB/256GB - Pin 5300mAh NFC - Camer
Nguồn Trang : https://tintuconline.com.vn/ly-hon-roi-toi-moi-hieu-trong-cuoc-hon-nhan-ay-loi-khong-chi-thuoc-ve-anh-5078396.html
Bài viết gợi ý
- Bất chấp mọi hoài nghi, iPhone Air 2 vẫn sẽ ra mắt vào mùa xuân 2027
Đây tiếp tục là một bước tiến nữa để Apple phát triển chiếc iPhone gập. if (pageSettings.allow3rd) admicr...
- ASEAN Cup 2026 tổ chức vào mùa hè, tuyển Việt Nam gặp khó
- Quang Hải vụt sáng, CAHN chờ lấy ngôi đầu của Ninh Bình
- Suy thận có dấu hiệu gì?
- Số người thiệt mạng vì sạt lở đất ở Indonesia tăng lên 18, hơn 30 người mất tích
- Hoa hậu Hoàn vũ 2025 bùng nổ scandal, hoa hậu Hương Giang được khen đẳng cấp
- Cùng ưu tiên nhỏ gọn nhưng bạn nên mua điện thoại gập dọc hay dạng thanh mini?
- Lợi ích sức khỏe đặc biệt từ các loại trái cây màu tím đậm?
