Thành đô đèn đỏ vàng xanh

Nông thôn trâu già nhuốm bịnh

Đi xa mưa lòng khó tạnh

Dễ cười nhân tính phôi pha

 

Xe ôm vẫy gọi ông già

Lưng còng chân đi thong thả

Râu dài như ngô trông đã

Đi về con phố buôn hoa

 

Bóng mây che mát căn nhà

Hình thái dương hầm rục lá

Bóp tiền cho ra thứ lạ

Quen tuồng vô quán ăn cơm

 

Trẻ con la hét om sòm

Chó lăn heo nằm chuột nhảy

Thả hoa đăng rằm tháng bảy

Sông dài râu chép lưng tôm

 

Bóng đêm che giấu cha già

Hình ánh trăng cười mẹ trẻ

Sang hèn gót chân nứt nẻ

Nghèo giàu ở chuyện đồng ra

 Mo Mang Doi Mat Chim Cong

Tháng năm cây trúc xanh lè

Mười giờ nắng nóng lưỡi le

Hoa phượng đỏ tình yêu thế

Bằng lăng tím cả chiều quê

 

Khách đi nhắn nhủ người về

Tháng năm quay mòng như dế

Gió heo may còn e lệ

Thu vàng sang thế chưa sang

 

Con đò đưa ai qua sông

Bốn mùa thu đông xuân hạ

Tấc son vo tròn mắt quạ

Ngày về như gió đêm đông

 

Quê hương cây khế cha trồng

Nhãn lồng chua chua ngọt ngọt

Nhớ nhung như người gãy gọng

Kính trời sợ đất mênh mông

 

Con đò đưa ai qua không

Nắng mưa hai mùa chỏng gọng

Cưỡi lưng trâu lùa gió lộng

Mơ màng đôi mắt chim công

 

© Liên Hoa Tử – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Hoa Nở Rồi Hoa Tàn, Cớ Sao Ta Nặng Lòng Đến Thế | Blog Radio


Để lại một bình luận