News :
Ngân hàng thông báo hình ảnh tuyệt đối không nên lưu trong điện thoại Xây dựng Thủ đô Hà Nội phát triển xanh, bền vững Bắt đường dây tổ chức cho người khác trốn ra nước ngoài, khởi tố 9 bị can Tổ tiên đã nhắc: 5 thứ tuyệt đối không được tích trữ trong nhà, càng giữ lại càng khó giàu, tống khứ ngay Đèo Mimosa sạt lở, cây đổ trúng ô tô 5 chỗ Đi tìm 2 quán bánh rán mặn ngon tuyệt đỉnh Hà Nội: Đều tồn tại hàng chục năm, phải lấy số xếp hàng cả tiếng Bôi đủ loại kem vẫn nứt nẻ vì sai lầm nhiều người mắc 4 món ăn hằng ngày giúp giảm nguy cơ ung thư tuyến tiền liệt Container lật đè bẹp ô tô, ba người trọng thương Đừng mua 5 loại cá này nữa, nhà có sẵn cũng đừng ăn, tôi mừng vì người bán cá đã tiết lộ 3 món nên ăn vào bữa tối để sáng hôm sau tập hiệu quả hơn Ứng phó khẩn cấp với lũ vượt đỉnh lịch sử ở sông Ba, sông Kôn Lịch thi đấu bóng đá hôm nay 20/11: Trực tiếp bóng đá nữ Chelsea vs Barcelona, nữ PSG vs Bayern Tạo đột phá cho công tác đối ngoại và hội nhập quốc tế Tàu trinh sát dùng tia laser làm mù máy bay Anh gần vùng biển Scotland Hướng dẫn cách chỉnh sửa file PDF trong Canva siêu tiện lợi mà bạn nên biết Bóng đá Đông Nam Á ở vòng loại Asian Cup 2027: Singapore lập kỳ tích, Thái Lan nín thở Đồng chí Võ Trọng Hải giữ chức Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An 2 vợ chồng bị lật thuyền khi đánh cá, một người mất tích Vòng loại World Cup 2026: “Cổ tích Curacao” và sự kỳ diệu của đổi mới Mở tủ lạnh, bé gái 14 tuổi suýt mất ngón tay cái Ngộ độc botulinum liên quan sữa cho trẻ sơ sinh có bán tại Việt Nam Elon Musk: Nhờ AI và robot, tiền sẽ trở thành vô nghĩa trong tương lai vivo S50 Pro mini gây bất ngờ khi đạt hiệu năng ngang vivo X200 Ultra Bỏ cơm, ăn nhiều thịt, chuyên gia dinh dưỡng nói gì? Dừng ngay 5 hành động này nếu không muốn điện thoại iPhone của bạn bị theo dõi Redmi K90 Ultra lộ thông số: Màn hình 165Hz, pin 8.000mAh, chip Dimensity 9 series Vòng loại World Cup 2026 – Khu vực châu Âu: Những giai điệu mới ở lục địa già Loại cá “quý tộc” ngon nhất biển cả, giàu đạm gấp đôi trứng gà, ít chất béo xấu: Nấu cực đơn giản vẫn ngon tròn vị Thông báo Lịch nghỉ Tết Âm lịch 2026 và Lịch nghỉ lễ Quốc khánh 2026 cho toàn bộ người lao động trước khi thực hiện ít nhất bao nhiêu ngày? Thông báo Lịch nghỉ Tết Âm lịch 2026 và Lịch nghỉ lễ Quốc khánh 2026 cho toàn bộ người lao động trước khi thực hiện ít nhất bao nhiêu ngày? Sốt sắng thoát phụ thuộc Trung Quốc, Mỹ ‘bắt tay’ với quốc gia mới được Washington nâng cấp thành đồng minh, tận dụng mỏ đất hiếm có giá trị thứ 4 thế giới vivo X300 Pro có nâng cấp gì so với vivo X300, mỗi sản phẩm sẽ phù hợp với ai? Cảnh báo cho những ai có đặc điểm này khi ngủ: Nguy cơ huyết áp cao, tiểu đường tăng gấp đôi Cơ quan giải quyết Giấy phép hoạt động cho thuê lại lao động trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa từ ngày 25/11/2025 cụ thể ra sao? Cuốn sách về âm nhạc hiếm hoi được các nghệ sĩ mong chờ Người thầy nào của Việt Nam được mệnh danh là ‘túi khôn của thời đại’? Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ Khởi nghiệp từ 2 chỉ vàng, lão nông Vĩnh Long thành người nhiều đất nhất xã 4 loại thịt dễ “ôm ổ ký sinh trùng”, dân buôn cũng ngại ăn

Giới thiệu về Những đóa hoa bay

Chi tiết về Những đóa hoa bay


blogradio.vn – Những bông hoa đủ màu sắc nhẹ nhàng thanh thoát, mà tôi cứ hết cầm bông này lại cầm bông kia, không thể biết được bông nào đẹp hơn, rồi tha hồ ngắm những bức tranh nữa.

***

Tôi đến nhà cô cách đây mười mấy năm. Đó là một ngôi nhà ba tầng to lớn và hiện đại ngay trên một con phố chính của thành phố, và bước vào nhà là một trời hoa. Nhưng không phải hoa thật như người ta bán ở chợ hay trong các shop, mà là những loại hoa bằng vải bằng giấy đủ các loại, rồi được cô kết lại thành từng bức tranh, mới nhìn cứ như hoa thật, ai đến cũng hết lời khen cô khéo tay.

Ngay trong nhà tôi đây cũng đang treo một bức tranh về hoa do chính cô làm tặng nhân dịp lúc vợ chồng tôi về nhà mới. Một giỏ hoa rất đơn giản nổi bật trong khung hình màu đen, tôi rất thích món quà đó cho đến tận bây giờ.

Tôi tình cờ gặp lại cô trong một quán ăn, cô nhận ra tôi ngay. Cô nói cô vẫn còn làm hoa làm tranh như trước nhưng số lượng đã giảm đi rất nhiều vì người ta không còn nhu cầu không còn đăt hàng nhiều nữa. Và cô cũng già rồi nên nay làm mai nghỉ, chủ yếu cô làm cho hoạt động tay chân cho vui cửa vui nhà, chứ thu nhập không còn được như xưa.

Rồi cô hỏi tôi:

– Con sống ra sao, cô nghe nói con nghỉ việc rồi?

– Dạ con nghỉ lâu rồi cô ạ, mà ông xã con cũng hay đi làm xa nên con trở thành giống như độc thân vui tính vậy. Con vẫn nhớ ngôi nhà cô lúc nào cũng tràn ngập hoa là hoa, con vẫn mê đôi tay cô tỉ mỉ với từng bông hoa với từng bức tranh.

Cô cười:

– Giờ cô già rồi nên không còn nhanh nhẹn như xưa nữa, chú cũng bảo cô nghỉ ngơi luôn đi vì đã đến tuổi, nhưng cô cứ thấy buồn tay buồn chân nên cứ thích làm.

Tôi tạm biệt cô rồi mà nỗi nhớ về cô về một ngôi nhà đầy hoa vẫn cứ tràn đầy trong lòng. Những bông hoa đủ màu sắc nhẹ nhàng thanh thoát, mà tôi cứ hết cầm bông này lại cầm bông kia, không thể biết được bông nào đẹp hơn, rồi tha hồ ngắm những bức tranh nữa.

Lúc nãy ở quán ăn, cô nói chuyện cùng tôi say mê đến nỗi quên ăn luôn. Có lẽ lâu quá gặp lại người quen, mà cô biết rõ tôi rất mê hoa và tranh của cô làm nên cô mới nói nhiều như vậy. Tôi được biết thêm về các con của cô và hiểu thêm được nỗi lòng cô, một người phụ nữ đã từng một thời có tên tuổi trong thành phố, và được nhiều người hâm mộ, dành cho nhiều tình cảm yêu mến.

Đó là những năm tôi khoảng ba mươi mấy tuổi, qua một người thân của tôi nên tôi quen cô, rồi có lúc đến nhà cô chơi và nhìn cô làm hoa. Những năm đó các con của cô còn nhỏ, còn bây giờ các em đang ở vào tuổi của tôi lúc đó, vậy mà cô nói chẳng đứa nào chịu lập gia đình. Các em lại không còn sống cùng cô nữa mà vào hết thành phố lớn trong kia để lập nghiệp. Cô nói đứa nào cũng nên cửa nên nhà hết rồi mà cứ thích phòng không, trong khi cô mong ngày đêm các con có nơi có chốn để cô được yên tâm, rồi vui vầy với các cháu lúc tuổi già.

Nhung Doa Hoa Bay

Tôi thấy ngày nay nhiều người thích một mình lắm, họ không thích vướng bận gia đình. Mà không phải chỉ có đất nước mình mà ở nhiều nước khác cũng vậy, đến nỗi có tình trạng báo động là bị già hóa dân số, vì càng ngày càng có nhiều người không chịu kết hôn.

Tôi cũng nói với cô như vậy, không phải an ủi cô mà đó là chuyện có thật. Cô bảo tôi đến nhà cô chơi để được nói chuyện nhiều hơn, vì cô cũng già cũng thấy mệt rồi nên ít đi đâu. Tôi dạ nhưng không hứa với cô, vì tôi cũng giống cô, cũng chỉ ở nhà chứ ít đi đâu dù chỉ là trong thành phố.

Tôi nhớ những ngày xưa, tôi hay đến nhà cô vào buổi tối, nguyên cả một căn phòng rộng ngập tràn hoa và khung ảnh. Rồi người ta lui tới tấp nập, mà chủ yếu là khách đặt tranh, họ chọn mẫu chọn kiểu dáng rồi thỏa thuận giá cả với cô. Mà sao ngày đó cô có rất nhiều mối hàng, bây giờ càng lúc càng ít đi, hình như người ta không còn quan tâm nữa đến các loại tranh hoa.

Những lúc ở nhà cô, tôi hay nhìn những bức tranh được cô treo cao trên tường, cảm giác những bông hoa trong đó cứ như đang bay lên bay lên mãi. Những đóa hoa như được bàn tay cô thổi vào đó một linh hồn, một cơn gió, hay là tất cả những tâm tư tình cảm cô muốn trao gửi đến mọi người. Dù họ chỉ nhìn ngắm, rồi bình phẩm, dù họ có mua hay không thì tôi thấy cô vẫn rất cẩn trọng với từng bức tranh một.

Tôi gọi đó là những đóa hoa bay.

Tôi thấy phục cô không chỉ ở sự khéo léo tài giỏi, tôi thấy phục cô nhiều nhất ở sự kiên nhẫn, và cứ mỗi bức tranh được hoàn thành là cô lại xoa hai tay vào với nhau. Tôi nghĩ cô hài lòng, còn tôi lại thấy đó là một tác phẩm nghệ thuật không thua gì những nhà điêu khắc chứ chẳng phải chỉ là một bức tranh bình thường.

Người thân của tôi nói ngôi nhà của cô không còn rộn rang, không còn nhiều tiếng cười như xưa, chỉ còn mỗi cô vẫn lắng đọng từng chút một cho công việc cô yêu. Còn những đóa hoa bay tôi vẫn yêu thích ngày nào thì vẫn ở nguyên chỗ cũ. Nó giống như là linh hồn của ngôi nhà, nó như là những điểm sáng chói ghi dấu lại, ghi nhớ lại những rạng ngời một thời trong công việc của cô.

Có những lần tôi đi chơi cùng mấy anh chị tôi, gọi là đi chơi cũng được nhưng thật ra mấy anh chị muốn đi tham quan thành phố vì họ ở thành phố khác tới. Họ muốn xem có những gì khác biệt giữa một thành phố biển và một thành phố cao nguyên. Trên đường đi chúng tôi tạt vào một shop hoa nhỏ bên đường, tôi nhớ chị tôi cứ trầm trồ hoài dù chị đến từ một thành phố nổi tiếng về hoa. Và chị nói chị thích nhất bức tranh hoa trên tường, ai làm bức tranh đó mà nhìn đầy vẻ sống động, đã nhìn là cứ như bị thôi miên vậy, và ánh nhìn cứ gắn chặt chứ không muốn rời ra.

Tôi không biết đó có phải là tranh của cô không, vì quá nhiều nên tôi không nhớ nổi, nhưng cảm nhận của tôi bảo đó đúng là tranh của cô. Vì bức tranh nào cũng vậy, cứ cho tôi một cảm giác những đóa hoa đang bay lên giữa trời lộng gió, rồi nhảy múa điệu đà như những diễn viên múa xinh đẹp, rồi lại cuộn mình nằm yên lặng trong tranh. Tôi không có khiếu và cũng không có hiểu biết gì về nghệ thuật làm hoa hay tranh, tôi chỉ thấy tôi cảm giác như vậy. Và có lẽ chính như vậy nên những bức tranh hoa của cô luôn có hồn trong đó, luôn hút được ánh nhìn, sự quan tâm và suy nghĩ của nhiều người.

Tôi cũng gặp lại tranh của cô trong một lần dạo biển, đó là những ngày người ta tổ chức triển lãm tranh nói về vẻ đẹp và cuộc sống của thành phố của quê hương đất nước, tôi nghĩ vậy, vì cứ nhìn những bức tranh thì hiểu liền. Năm đó người ta cho đặt tranh ngay tại bờ biển, trên một vùng đất rộng cho mọi người tha hồ xem. Và tôi cứ đi từ từ cứ ngắm từ từ hết tranh này đến tranh kia, mà cứ có tranh về hoa là tôi cứ nghĩ là tranh của cô, chẳng biết đúng sai, tôi cứ đứng lặng trước những bức tranh.

Người ta cần công việc để mưu sinh, nhưng công việc cũng đem lại cho người ta niềm tin yêu vào cuộc sống, công việc cho người ta biết ý nghĩa sống. Tôi nghĩ khi người ta chạm tay đến tuổi già, cho dù bắt buộc phải rời xa công việc, nhưng họ sẽ nhớ mãi những niềm vui của những năm tháng đã qua. Như cô vậy, như tôi vậy, và những niềm vui sẽ theo họ mãi đến suốt đời.

Thật vậy mà, tôi vẫn cười khi nghe hoặc khi thấy đâu đó những gì quen thuộc trong công việc của tôi ngày nào, và luôn thầm chúc những thế hệ tiếp bước sẽ bước tiếp được những bước thật dài, thật chắc và thật xa.

Như những đóa hoa bay trong những bức tranh của cô, chúng vẫn còn mãi đó thôi.

© HẢI ANH – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Ở Nơi Đó, Anh Cũng Mong Em Được Hạnh Phúc Đúng Không | Blog Radio


Để lại một bình luận