Năm đó tôi quen một bạn nam bằng tuổi. Nhà bạn nghèo, bố mất sớm, mẹ lại hay đau ốm. Tôi vẫn nhớ, có những hôm đang đi chơi, bạn nhận được cuộc gọi của bệnh viện, rồi vội vàng chạy về vì mẹ khó thở. Tôi thì trẻ người non dạ, cái gì cũng đòi hỏi: quà đắt tiền, điện thoại mới, son hàng hiệu… Bạn chỉ cười trừ, rồi nói “để tháng sau nhé”. Tôi thì dỗi, chê bai, trách móc, nghĩ rằng yêu mà không mua được quà thì chẳng còn nghĩa lý gì.
Yêu được hơn hai năm thì tôi quen chồng bây giờ do bác mình giới thiệu. Anh là chủ một công ty trên Hà Nội, có nhà riêng, có ô tô, ăn mặc bảnh bao, nói năng chín chắn. Điều khiến tôi sốc nhất là… người yêu lúc đó đang làm nhân viên trong công ty của anh. Tôi còn nhớ rõ cảm giác ngày ấy: háo thắng, tự mãn, và một phần nào đó muốn “trả đũa”. Tôi chia tay bạn để chọn chồng mình. Lúc đó, tôi nghĩ đơn giản: “Yêu người có điều kiện thì cuộc sống mới sung sướng.” Chỉ 5 tháng sau, tôi kết hôn.
Và điều khiến tôi day dứt nhất đến giờ là chuyện mình đã làm sau đó. Vì ghét người yêu cũ, tôi xúi chồng gây áp lực để bạn nghỉ việc, nói rằng công ty cắt giảm nhân sự sau dịch. Thời điểm đó, người ta thất nghiệp hàng loạt, ai cũng chật vật kiếm việc. Tôi còn thấy hả hê. Giờ nghĩ lại, tôi thấy mình thật tệ.

Ảnh minh họa
Tuần trước, nhóm bạn đại học hẹn nhau đi ăn. Trong lúc ngồi tám chuyện, đứa bạn thân buột miệng nhắc đến người yêu cũ của tôi. Nó kể giọng buồn buồn: “Thằng ấy khổ lắm… Sau đợt dịch thì mẹ nó bệnh nặng. Nó đi làm chắt chiu từng đồng mà bị cho nghỉ việc giữa chừng. Không đủ tiền thuốc men, nó phải chạy xe ôm, ship hàng từ sáng đến đêm. Cuối cùng vẫn không cứu được mẹ. Mẹ mất xong, nó về quê hẳn. Giờ không ai biết nó sống ra sao…”.

Mall) Loa Kiểm Âm Bluetooth EDIFIER MR3/MR5 I Công Suất 36W | Bluetooth 5.4 |
Nghe đến đó, tim tôi thắt lại. Bỗng dưng những chuyện năm xưa ùa về như một cái tát. Suốt mấy ngày liền, tôi mất ngủ, hay gặp ác mộng. Có đêm mơ thấy bạn ngồi ôm mẹ trong bệnh viện, còn mình đứng nhìn, tay cầm đơn xin nghỉ việc do chính mình gây ra… Tôi biết giờ tôi là người có gia đình, còn bạn và tôi đã là hai người xa lạ. Nhưng cái cảm giác cắn rứt ấy nó khiến tôi không chịu được.
Tôi tự hỏi: Liệu mình có nên về quê tìm bạn để xin lỗi? Có nên bù đắp phần nào cho những gì năm xưa mình đã gây ra? Hay mình nên coi như duyên đã hết, không nên làm xáo trộn cuộc sống của nhau nữa?
Tôi thật sự không biết phải làm sao. Tôi chỉ biết rằng nhiều đêm, tôi băn khoăn không biết đang gặp vấn đề vì sức khỏe hay vì nghiệp mình gieo ngày trước đang quay lại tìm mình?

Theo Gia đình và Xã hội

Mua Hàng với Shopee
Nguồn Trang : https://tintuconline.com.vn/toi-xui-chong-sa-thai-nguoi-yeu-cu-gio-3-nam-khong-co-con-an-han-khi-biet-tin-5080443.html
Bài viết gợi ý
- Đàn ông càng ít tiền càng ngại họp lớp: Sự thật trần trụi ở tuổi trung niên
Họp lớp: Nơi kết nối hay nơi phô bày? Sau hơn mười năm không gặp lại bạn bè thời trung học, ban đầu Zhang Yu, một người đàn ông Trung Quốc, không có ý định tham gia họp lớp. Thế nhưng sau khi suy nghĩ, anh quyết định đến để ôn lại kỷ niệm, hỏi thăm sức khỏe và công việc của mọi người. Thế nhưng, th...
- Nhiều trụ đèn tín hiệu ở Hà Nội bỗng 'mất' đèn đếm giây, tài xế lúng túng
- Chuyên gia nói thẳng về phong độ của Xuân Son và tuyển Việt Nam
- Đại biểu đề xuất viên chức thôi việc do sắp xếp, sáp nhập được trợ cấp tối thiểu 12 tháng lương
- Bệnh não mô cầu - bố mẹ cần hiểu để lường trước
- Cận cảnh HONOR X7d: Máy đẹp nhưng vẫn bền bỉ, pin trâu 6500mAh, màn 120Hz mượt mà, giá ngon
- Lê Quang Liêm làm nên lịch sử ở World Cup cờ vua
- Y-Fest 2025 - nơi hòa nhịp thấu cảm cùng âm nhạc và công nghệ của Viettel
