News :
Lịch thi đấu bóng đá hôm nay 20/11: Trực tiếp bóng đá nữ Chelsea vs Barcelona, nữ PSG vs Bayern Tạo đột phá cho công tác đối ngoại và hội nhập quốc tế Tàu trinh sát dùng tia laser làm mù máy bay Anh gần vùng biển Scotland Hướng dẫn cách chỉnh sửa file PDF trong Canva siêu tiện lợi mà bạn nên biết Bóng đá Đông Nam Á ở vòng loại Asian Cup 2027: Singapore lập kỳ tích, Thái Lan nín thở Đồng chí Võ Trọng Hải giữ chức Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An 2 vợ chồng bị lật thuyền khi đánh cá, một người mất tích Vòng loại World Cup 2026: “Cổ tích Curacao” và sự kỳ diệu của đổi mới Mở tủ lạnh, bé gái 14 tuổi suýt mất ngón tay cái Ngộ độc botulinum liên quan sữa cho trẻ sơ sinh có bán tại Việt Nam Elon Musk: Nhờ AI và robot, tiền sẽ trở thành vô nghĩa trong tương lai vivo S50 Pro mini gây bất ngờ khi đạt hiệu năng ngang vivo X200 Ultra Bỏ cơm, ăn nhiều thịt, chuyên gia dinh dưỡng nói gì? Dừng ngay 5 hành động này nếu không muốn điện thoại iPhone của bạn bị theo dõi Redmi K90 Ultra lộ thông số: Màn hình 165Hz, pin 8.000mAh, chip Dimensity 9 series Vòng loại World Cup 2026 – Khu vực châu Âu: Những giai điệu mới ở lục địa già Loại cá “quý tộc” ngon nhất biển cả, giàu đạm gấp đôi trứng gà, ít chất béo xấu: Nấu cực đơn giản vẫn ngon tròn vị Thông báo Lịch nghỉ Tết Âm lịch 2026 và Lịch nghỉ lễ Quốc khánh 2026 cho toàn bộ người lao động trước khi thực hiện ít nhất bao nhiêu ngày? Thông báo Lịch nghỉ Tết Âm lịch 2026 và Lịch nghỉ lễ Quốc khánh 2026 cho toàn bộ người lao động trước khi thực hiện ít nhất bao nhiêu ngày? Sốt sắng thoát phụ thuộc Trung Quốc, Mỹ ‘bắt tay’ với quốc gia mới được Washington nâng cấp thành đồng minh, tận dụng mỏ đất hiếm có giá trị thứ 4 thế giới vivo X300 Pro có nâng cấp gì so với vivo X300, mỗi sản phẩm sẽ phù hợp với ai? Cảnh báo cho những ai có đặc điểm này khi ngủ: Nguy cơ huyết áp cao, tiểu đường tăng gấp đôi Cơ quan giải quyết Giấy phép hoạt động cho thuê lại lao động trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa từ ngày 25/11/2025 cụ thể ra sao? Cuốn sách về âm nhạc hiếm hoi được các nghệ sĩ mong chờ Người thầy nào của Việt Nam được mệnh danh là ‘túi khôn của thời đại’? Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ Khởi nghiệp từ 2 chỉ vàng, lão nông Vĩnh Long thành người nhiều đất nhất xã 4 loại thịt dễ “ôm ổ ký sinh trùng”, dân buôn cũng ngại ăn Video bàn thắng Lào vs Việt Nam: Xuân Son định đoạt trận đấu Sau khi hack điện thoại, đây là hai ứng dụng đầu tiên tội phạm mạng sục sạo Lời chúc ngày 20/11 cho thầy cô đã nghỉ hưu hay, ngắn gọn năm 2025 Lần trở lại đầy uy tín của motorola: Mang hẳn công nghệ 5G cho sản phẩm dưới 4 triệu, camera 50 MP, mua ngay giá ưu đãi Xác định các cặp đấu bán kết play-off World Cup 2026, tuyển Italy sẽ không lặp lại bi kịch lần thứ 3 liên tiếp? Xin Lộc Thần Tài cúng xong nhớ hạ gấp thứ này xuống, để lâu cạn Phúc CLB nữ TPHCM vào tứ kết AFC Champions League 2025/26 Việt Nam là hình mẫu phát triển 5G hiệu quả nhất ASEAN Thanh Sơn, Lương Thu Trang gây ấn tượng trong vở kịch ‘Quân khu Nam Đồng’ Lời chúc 20/11 cho cô giáo chủ nhiệm hay, xúc động năm 2025 Một xã ở Phú Thọ ghi nhận 45 ca mắc sởi, ổ dịch tập trung ở trường học Cảng hàng không quốc tế Gia Bình sẽ tạo ra bước đột phá cho Vùng Thủ đô

HAI THẰNG BẠN THÂN

Sao? Là Linh ư? Tôi như không tin vào mắt mình, ngực thì đánh từng nhịp một rõ nhanh. Linh thích Duy thật ư? Không thể nào? Người tôi yêu thích bạn thân của tôi?

***

Tôi và Duy là một đôi bạn thân. Đúng thế, hai thằng chúng tôi chơi với nhau từ khi còn bé tí và lúc nào cũng như hình với bóng. Nhà hai đứa cũng ở gần nhau nên chúng tôi thường hay đi học cùng nhau, ra về cùng nhau và làm cái gì cũng cùng nhau. Mỗi khi có chuyện gì buồn là hai thằng lại tỉ tê tâm sự với nhau, hay thỉnh thoảng lại đèo nhau đi trên chiếc xe đạp đến một quán ăn nào đó để ăn mừng trận bóng vừa thắng. Nói chung là, thân không thể nào thân hơn được nữa.

Năm lớp Mười, tôi và Duy may mắn được học chung với nhau. Trong lớp, tôi có để ý một cô bạn. Cô ấy tên Linh, một người rất xinh và học khá. Tôi chưa bao giờ thấy tim mình đập rộn ràng mỗi khi gặp một người con gái khác. Nhưng khi đứng trước Linh, tim tôi đã như thế. Nói làm sao nhỉ, hình như là tôi đã thích Linh. Tôi luôn giả vờ tìm đủ mọi cách để tiếp cận với cô ấy, khi thì quay sang hỏi bài, khi thì mượn cái này cái kia. Thấy đối phương đã bắt đầu cười và nói chuyện với mình, tôi càng có thêm hi vọng một ngày nào đó, tôi và Linh sẽ trở thành một cặp.

Hai-Thang-Ban-Than

Tôi đem chuyện kể cho Duy nghe. Nó nhìn tôi, cười nói

– Mày thích Linh thiệt sao? Hay chỉ là say nắng?

– Tao đã suy nghĩ kĩ rồi. Là thích, thiệt !

– Liệu Linh có thích mày không?

– Làm sao tao biết. Nhưng tao sẽ cưa cô ấy?

– Thế thì chúc mày thành công. Haizza ! – Duy thở dài – Xem ra mày đã bỏ bạn bè mà trói buộc cuộc đời vào một đứa con gái rồi.

– Thằng khỉ này – Tôi cốc đầu nó một cái

Cứ thế, tôi và Duy ngồi đùa giỡn và nói về Linh suốt cả một buổi chiều hôm ấy. Trong lòng tôi thì cứ nao nức ngày mai mau đến đi, để tôi có thể nhìn mặt của Linh nhiều hơn nữa.

Sáng hôm sau, vừa vào đến lớp, tôi đã thấy Linh ngồi đấy, hình như là đang học bài thì phải. Tôi nhìn Duy, nó liền đưa cho tôi cái nháy mắt đầy khích lệ. Tôi vờ tiến gần đến chỗ của Linh, ngồi xuống và bắt chuyện.

– Cậu đang học gì thế?

Linh ngước lên nhìn tôi, nở một nụ cười, nói

– À, tớ đang ôn lại vài công thức Toán thôi. Mà này, cậu có hiểu mấy cái bài toán thầy dạy hôm qua không, giảng lại cho tớ nhé !

Môn Toán thì đúng thật là sở trường của tôi rồi. Có được cơ hội, tôi mau mắn lật sách và giảng lại cho Linh hiểu những bài toán mà thầy giáo đã dạy hôm qua, vừa được có tiếng là tốt bụng, vừa ghi điểm cộng trong lòng của Linh. Linh vừa nghe tôi giảng, vừa gật gật cái đầu trông rất đáng yêu. Ôi, tôi tình nguyện làm người giảng bài cho Linh cả đời này !

Sau khi đã giảng xong, Linh cười với tôi và nói ” Cảm ơn cậu nhé, Phong”. Bỗng dưng trong tim tôi thấp thoáng những cảm xúc thật là hạnh phúc.

Và sau đó, tôi lại càng tiếp xúc nhiều hơn với Linh. Chúng tôi có số điện thoại của nhau và thường hay gọi điện trao đổi bài vở, hẹn đi ăn kem hay dạo mát ở đâu đó. Cũng vì thế mà khoảng thời gian của tôi lúc trước dành cho Duy đã bị san sẻ một phần nào cho Linh. Tôi cũng cảm thấy có gì đó “tội lỗi” với Duy nhưng bản thân không nỡ từ chối những lần Linh hẹn tôi đi chơi. Tôi với Linh tuy đã đi chơi riêng với nhau, trở nên thân thiết hơn nhưng mối quan hệ của cả hai vẫn chỉ là bạn bè, không hơn không kém.

Một buổi chiều nọ, sau giờ học thêm Hóa, tôi rủ Duy cùng đi trà sữa. Nó đồng ý. Thế là hai chúng tôi ghé vào một quán trà sữa ở gần trường. Vẫn như mọi khi chúng tôi đi chung với nhau, đề tài nói chuyện của hai đứa bao giờ cũng là thể thao, game, học hành và chuyện tình cảm..bla bla… Được một lúc thì Duy đi vệ sinh. Trong khoảng thời gian ấy, bỗng điện thoại của Duy reo lên. Có một tin nhắn mới. Nhìn vào màn hình điện thoại là số của Linh. Tôi tò mò mở tin nhắn ra xem. (Thật ra thì chuyện chúng tôi xâm phạm đời tư của nhau cũng không còn là quá lạ. Bởi chúng tôi thân đến mức cho phép đối phương có quyền bước vào cuộc sống riêng của nhau.)

Dòng tin nhắn chỉ vỏn vẹn vài dòng “Cậu đang làm gì thế?”

Tôi hơi bất ngờ. Bất ngờ là vì trên lớp, hiếm khi nào thấy Duy và Linh nói chuyện với nhau, dù là một câu ngắn. Cả hai cứ như người xa lạ, vậy mà giờ Linh nhắn tin hỏi thăm Duy ư?

Đợi Duy đi ra, tôi đem chuyện hỏi cậu ấy. Duy nhìn tôi, khuôn mặt hơi ngạc nhiên

– Là Linh nhắn cho tao à?

Tôi không nói, chỉ gật.

– “Cậu đang làm gì thế?” – Duy nhìn màn hình điện thoại, đọc lại dòng tin nhắn của Linh. – Haizza – Duy thở dài – Suốt ngày cứ nhắn tin cho mình thế này !

Tôi hơi đổi sắc khi nghe Duy nói

– Mày nói gì, suốt ngày Linh nhắn tin cho mày sao?

Duy gật một cái rồi nói

– Linh thường hay nhắn tin cho tao, lúc thì hỏi han về chuyện học hành, lúc thì tán gẫu những chuyện trong lớp. Vậy thôi !

– Nhưng mà trên lớp, tao có thấy mày nói chuyện với Linh đâu? – Tôi nói

– Tao cũng chả biết, là Linh có số điện thoại của tao trước. Mà nè, đừng nói là mày đang ghen đấy nhá !

Nghe Duy nói, tôi hơi “nhột” trong lòng, nhưng cũng đủ bình tĩnh để đáp lại với nó

– Ơ. Ghen cái gì chứ? Chẳng có lí do gì mà tao phải ghen cả

– Biết thế thì tốt, chỉ sợ mày ghen thì tao khổ à. Hahaha

Cuối cùng thì ngày Valentine đã đến. Nhưng chẳng phải đợi đến ngày này tôi mới bắt đầu chiến dịch tỏ tình của mình. Một tuần trước, tôi đã hẹn Duy sang nhà và nghĩ ra cách bày bỏ tình cảm với Linh. Nhưng hai thằng con trai mà hợp lại thì chỉ có nước nghĩ ra những cách phá hoại mà thôi. Thôi thì một món quà kèm theo một bức thư tay vậy.

Sáng, tôi đã cùng Duy đến lớp thật sớm. Mở của lớp bước vào, không một bóng người, chỉ có lác đác vài cái cặp trên bàn nhưng chủ nhân thì đã đi tọt xuống sân rồi. Vậy thì tốt quá rồi còn gì. Tôi mở cặp mình ra, lấy cái hộp quà xinh xắn màu xanh lá cây và bức thư tỏ tình được viết một cách ngay hàng thẳng lối đem để dưới hộc bàn của Linh. Xong tôi quay lại chỗ ngồi của mình, hồi hộp đợi Linh vào lớp.

– Phong này

Tiếng Duy gọi tôi. Quay đầu lại nhìn, tôi thấy mặt thằng bạn đang ngạc nhiên hết cỡ. Trên tay nó lúc này đây là một hộp quà nhỏ, nhưng được gói kĩ càng và khá đẹp.

– Chuyện gì thế !

Duy nhìn tôi, khuôn mặt nó vô cảm

– Có ai đó tặng quà cho tao

– Sao cơ – Tôi trố mắt lên, đầy rạng rỡ – Thật á. Ôi vậy là có người để ý mày rồi đấy, thích nhỉ.

Nói xong, tôi liền lao xuống bàn của nó, giục nó mở hộp quà ra xem. Đó là một chiếc đồng hồ khá đẹp và đầy kiểu cách, chắc là đắt tiền lắm.

– Wahh, đẹp quá. – Tôi trầm trồ khen – Vậy đúng là có cô nào lớp mình tương tư mày rồi.

Bỗng lúc này có một bức thư được gấp lại làm hai trong hộp quà rơi ra. Tôi và Duy nhanh chóng mở nó ra xem.

“Duy à, tớ thích cậu. Tớ đã lấy hết can đảm của mình để nói ra điều này. Nếu cậu thích tớ, hãy trả lời tớ nhé ! Kí tên : LINH”

Sao? Là Linh ư? Tôi như không tin vào mắt mình, ngực thì đánh từng nhịp một rõ nhanh. Linh thích Duy thật ư? Không thể nào? Người tôi yêu thích bạn thân của tôi?

Tôi thẫn thờ quay sang nhìn Duy. Nó đang cúi mặt xuống, không nói gì. Trong tôi lúc này mơ hồ một cảm giác gì đó, không thể nói thành lời được. Tôi không biết đây có phải sự thật không, nhưng đã rõ ràng như thế, thì không phải như thế nào nữa. Duy ngước lên nhìn tôi, miệng nó mấp máy không nên lời

– Phong..Phong à, mày nghe tao nói

Tôi im lặng, không nói gì cả. Mà tôi cũng chẳng biết Duy sẽ nói những gì đây. Nhưng chưa đợi Duy nói ra những gì nó muốn nói thì tiếng láo nháo xa gần ở dãy hành lang lớp đã vang lên lúc một lớn hơn, và đâu đó đám bạn lớp tôi đã bước vào. Không có gì hơn, tôi chỉ nghe một tiếng thở dài từ tận trái tim mình. Cảm giác tổn thương vô cùng.

Tôi lặng người quay về chỗ của mình. Duy bước theo tôi. Không hiểu sao lúc này đây, tôi chẳng thể nào dám nhìn thẳng vào mắt thằng bạn của mình. Có một cái khoảng cách nào đó, vừa xa xăm, vừa cách trở giữa hai đứa tôi. Duy ngồi xuống cạnh tôi, buông lỏng:

– Chiều nay mày sang nhà tao. Chúng ta sẽ nói chuyện rõ ràng. Tao không thích sự hiểu lầm này.

Nói xong, Duy về chỗ. Tôi vẫn ngồi đó, bơ phờ như một kẻ mất hồn. Tâm trạng tệ chưa bao giờ thấy. Suốt buổi học hôm đó, đầu óc tôi cứ quay mòng như chong chóng. Có lúc, tôi lén đưa mắt mình nhìn sang Linh, sang Duy. Nhưng điều đó lại làm tâm trạng tôi xấu hơn nữa.

Chiều hôm ấy, tôi gặp Duy đúng hẹn. Hai đứa vẫn như thường, đạp xe đến quán trà sữa quen thuộc. Suốt đường đi, không có một lời nói nào xuất phát ra từ hai cái miệng mà thường ngày vốn dĩ nói rất nhiều. Sự im lặng càng làm mọi thứ trở nên đáng sợ hơn. Sau khi gọi hai ly trà sữa ra, chúng tôi bắt đầu nói chuyện với nhau trong một bầu không khí không mấy thoải mái

– Tao nghĩ là mày đang ghen, Phong à ! – Duy nói trước – Nhưng mà mày đừng hiểu lầm như thế, chỉ tổ làm mọi chuyện rối mù lên thôi.

– Có gì đâu mà hiểu lầm. Mọi thứ đã rõ thế cơ mà. – Tôi nói, nhưng mắt lại nhìn ra đường.

– Tao không hiểu mày đang nghĩ gì nữa. Mày có phải bạn tao không vậy.

Tôi im lặng.

– Tao biết mày thích Linh, nhưng chỉ vì món quà và bức thư Linh tặng tao mà mày nghĩ tao là một thằng đi cướp những thứ của bạn mình sao. Tao nói lại cho mày biết, tao chưa hề thích Linh bao giờ. Mày hiểu chứ.

Giọng nói của Duy mỗi lúc một lớn, gương mặt nó trở nên bất lực trong việc giải thích mọi chuyện cho tôi. Tôi cũng chẳng phải là một đứa không biết chuyện mà thành ra thế, “nhưng Duy à, tao xin lỗi mày. Chỉ vì tao quá thích Linh mà bản thân tao mới thế.” – Tôi muốn nói lắm những lời này cho Duy nghe, nhưng can đảm của tôi trốn chạy hết rồi.

– Phong à, mày có hiểu những gì tao nói không. Từ trước tới giờ tao với mày chưa từng giận nhau chuyện gì mà.

– Tao biết. Mà thôi, bỏ qua hết đi. Duy này, từ giờ tao sẽ không thích Linh nữa đâu. Linh là của mày đấy.

Tôi không hiểu sao lúc ấy bản thân mình lại nói ra những thứ chứng tỏ tôi là một kẻ tự ái cao đến thế. Duy sửng sốt nhìn tôi, nó gắt gỏng

– Mày nói gì vậy. – Nó thở dài – Đừng lôi tao vào chuyện tình cảm của mày chứ. Mày thích Linh, nhưng Linh lại thích tao. Ôi trời ơi, sao thế này.

Duy đập bàn một cái rõ to làm những người khách xung quanh cũng quay lại nhìn. Có lẽ mọi thứ đã đi quá xa rồi. Tôi không biết phải dừng những chuyện này lại như thế nào đây.

– Tao xin lỗi mày, Duy ạ !

– Xin lỗi cái gì, thằng khỉ này ! Tao chỉ muốn mày biết là tao không thích Linh, không hề thích Linh của mày đâu, nên dù cho cô ấy có thích tao đi nữa thì tao hi vọng mày sẽ có cách để dứt ra được cái tình cảm ấy. Chúng ta không thể ép buột bất cứ ai thích chúng ta được cả. Và cũng đừng vì chuyện này mà làm mất đi tình bạn bấy lâu nay giữa tao với mày !

Duy nói một hơi dài nhưng chẳng thấm vào đầu tôi chữ nào hết. Lựa chọn nào sẽ là đúng để kết thúc cái mớ rắc rối này đây?

Thế rồi những ngày sau đó, tôi và Duy không còn đi học chung nữa. Mà không, là do tôi đang né tránh Duy. Mỗi buổi sáng, nó đều gọi điện cho tôi, bảo là đang đứng trước sân nhà đợi nhưng tôi cứ viện lí do là ba chở đi học để Duy không đợi tôi nữa. Trên lớp, Duy luôn đến chỗ tôi ngồi nhưng tôi lại vờ gục đầu xuống bàn ngủ. Tan trường, hoặc là tôi lẫn vào đám đông để chạy ù về nhà thật nhanh, hoặc là tôi sẽ trốn vào một góc sân trường, đợi Duy loay hoay tìm tôi mãi rồi về trước, sau đó tôi mới về.Tôi không hiểu bản thân mình vì cớ gì mà làm như thế. Sau khi tỏ tình với Linh, cô ấy đã nhắn tin nói hết mọi việc cho tôi nghe, rằng cô ấy thích Duy, cô ấy chỉ xem tôi là bạn. Cảm giác hụt hẫng khi đọc những dòng tin nhắn từ chối tình cảm của người mình yêu thương thật là đau. Và cảm giác người mình yêu thương lại yêu đứa bạn thân tri kỉ của mình thì lại càng đau hơn nữa.

Nhưng trốn tránh thì cũng không thể giải quyết được những hiểu lầm và xóa bỏ đi sự ích kỉ, nhỏ nhen của tôi. Sau những ngày suy nghĩ thấu đáo, tôi đã hẹn Duy ra để nói hết những gì mình muốn nói.

– Tao xin lỗi mày, là tao sai – Tôi cúi mắt, chẳng dám nhìn vào đôi mắt của Duy.

– Mày có biết là mấy ngày qua, tao buồn thế nào hông. Có một thằng bạn thân mà nó cũng trốn tránh mình…

Tôi lặng một lúc, rồi nói

– Có lẽ tao đã quá ích kỉ khi đặt nặng tình cảm với Linh hơn tình bạn thân với mày. Nhưng giờ tao đã nghĩ kĩ rồi…

– Mày nghĩ thế nào cơ.

– Linh không phải là người con gái duy nhất. Nhưng mày lại là thằng bạn thân duy nhất của tao.

– Thằng khỉ này – Duy cốc đầu tôi một cái, cười rạng rỡ.

Trên trời mây trắng đang bay bồng bềnh, tựa như những gánh lòng của tôi đã được trút bỏ hết. Rồi ngày mai, trước nhà tôi lại lấp ló cái quả đầu của nó, rồi hai đứa lại sải dài bước chân trên những con đường đến trường…

Bài viết gợi ý