News :
Cảnh báo cho những ai có đặc điểm này khi ngủ: Nguy cơ huyết áp cao, tiểu đường tăng gấp đôi Cơ quan giải quyết Giấy phép hoạt động cho thuê lại lao động trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa từ ngày 25/11/2025 cụ thể ra sao? Cuốn sách về âm nhạc hiếm hoi được các nghệ sĩ mong chờ Người thầy nào của Việt Nam được mệnh danh là ‘túi khôn của thời đại’? Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ Khởi nghiệp từ 2 chỉ vàng, lão nông Vĩnh Long thành người nhiều đất nhất xã 4 loại thịt dễ “ôm ổ ký sinh trùng”, dân buôn cũng ngại ăn Video bàn thắng Lào vs Việt Nam: Xuân Son định đoạt trận đấu Sau khi hack điện thoại, đây là hai ứng dụng đầu tiên tội phạm mạng sục sạo Lời chúc ngày 20/11 cho thầy cô đã nghỉ hưu hay, ngắn gọn năm 2025 Lần trở lại đầy uy tín của motorola: Mang hẳn công nghệ 5G cho sản phẩm dưới 4 triệu, camera 50 MP, mua ngay giá ưu đãi Xác định các cặp đấu bán kết play-off World Cup 2026, tuyển Italy sẽ không lặp lại bi kịch lần thứ 3 liên tiếp? Xin Lộc Thần Tài cúng xong nhớ hạ gấp thứ này xuống, để lâu cạn Phúc CLB nữ TPHCM vào tứ kết AFC Champions League 2025/26 Việt Nam là hình mẫu phát triển 5G hiệu quả nhất ASEAN Thanh Sơn, Lương Thu Trang gây ấn tượng trong vở kịch ‘Quân khu Nam Đồng’ Lời chúc 20/11 cho cô giáo chủ nhiệm hay, xúc động năm 2025 Một xã ở Phú Thọ ghi nhận 45 ca mắc sởi, ổ dịch tập trung ở trường học Cảng hàng không quốc tế Gia Bình sẽ tạo ra bước đột phá cho Vùng Thủ đô Can trường Béo phì là bệnh, không phải lỗi của cá nhân Nước lũ dâng cao đột ngột trong đêm, người dân Nha Trang lên mạng cầu cứu Bomber PC chính thức ra mắt: Tái sinh ký ức Boom Online, rinh ngay skin FREE độc quyền Đại biểu kiến nghị điều chỉnh mức giảm trừ gia cảnh theo khu vực hoặc theo vùng Qualcomm xác nhận ngày ra mắt Snapdragon 8 Gen 5 vào 26/11 MC Diễm Quỳnh xúc động với món quà bất ngờ từ MC Anh Tuấn POCO F8 Ultra lộ thiết kế và cấu hình sát ngày ra mắt: Nâng cấp mạnh về hiệu năng, độ bền và pin 2 loại đậu ăn nhiều “phá gan”, ngon bổ mấy cũng hạn chế Đội trưởng U22 Việt Nam đứt dây chằng, chia tay SEA Games Hoa hậu Trà Giang tuổi 20 ngày càng gợi cảm, tiết lộ điều đặc biệt sau nhiệm kỳ Hướng dẫn cách tạo thiệp chúc mừng 20-11 trên Zalo cực đẹp để bạn gửi lời tri ân đến các Thầy Cô Nông nghiệp Hòa Phát thông báo chào bán 30 triệu cổ phiếu lần đầu ra công chúng, giá 41.900 đồng/cổ phiếu Người đàn ông 33 tuổi ung thư gan giai đoạn cuối, bác sĩ biết nguyên nhân xong vừa giận lại vừa thương xAI ra mắt Grok 4.1 và 4.1 Thinking miễn phí, tăng mạnh hiệu suất AI Cách sử dụng máy in cho người mới bắt đầu đơn giản nhất Mất trắng hơn 600 triệu vì trả 16 nghìn đồng tiền ship, chiêu lừa đảo liên quan shipper giao hàng mới nhất mà người dân cần cảnh giác Thế Giới Di Động bắt tay cặp đôi Ninh Dương Story quảng bá Samsung Galaxy A56 10 lời chúc ngày Quốc tế Đàn ông 19/11 ý nghĩa, vui vẻ gửi tới cánh mày râu Thời điểm chơi thể thao, đánh pickleball bào mòn sức khỏe, phá giấc ngủ: Bác sĩ cảnh báo Việt Nam – Nhật Bản tăng cường hợp tác y tế trong giai đoạn mới

Tiếng lòng…

Có những tiếng lòng… vang lên nhè nhẹ

   Trời mưa không dứt. Những giọt nước trong lành mát rượi từ trên trời vô tư rơi xuống mà không chịu ngừng. Ngồi trong căn phòng kín, cô đặt bàn tay lên ô cửa kính, đôi mắt thẫn thờ nhìn mưa. Lâu lắm rồi, cô không dành cho mình một khoảng lặng như thế này. Cô cảm nhận cái mát lạnh của mưa qua tấm kính trong suốt, môi khẽ cười. Cô tự hỏi, phải chăng thời gian qua mình đã sống quá nhanh. Cô tự hỏi, phải chăng cô đã quá mải mê với công việc, với dòng chảy của thời gian. Cô dựa lưng vào chiếc ghế kê sát cửa sổ, vuốt ngược mái tóc xõa và đôi mắt thẫn thờ nhìn mưa…

52976827

    Cô là một sinh viên đã ra trường được hai năm. Thuở nhỏ, cô sống ở nông thôn cùng với mẹ. Vào năm cô nhận được tấm bằng tốt nghiệp đại học, cô đã quyết định xa gia đình để lên thành phố lập nghiệp. Một mình cô, giữa chốn thị thành ồn ã tấp nập, có những lúc cô cảm thấy cô đơn lắm! Nhất là vào những ngày mưa như thế này. Đi làm thì không sao chứ nếu ở nhà là cái trống trải của căn nhà cộng thêm cái trống trải của lòng cô làm cô nhiều khi phải ứa nước mắt. Cô nhớ mẹ, nhớ các chú các bác, nhớ lũ bạn của cô, nhớ cánh đồng, nhớ ao làng, nhớ khoảng sân nhỏ, nhớ những gì đã gắn bó với cô từ thuở ấu thơ. Khi cái cảm giác cô đơn lấn chiếm một khoảng rộng trong đầu cô, cô thấy cứ như mọi thứ đang bắt đầu sụp đổ và vỡ tan trong tay. Ước mơ, hy vọng, tình yêu, niềm tin… từng thứ, từng thứ vỡ tan và rơi vào hố đen tuyệt vọng… Đơn giản, vì cô sợ cô bị bỏ lại một mình giữa thế giới rộng lớn này. Cô sẽ chẳng sống vì ai, làm việc gì cũng chẳng vì ai hết. Điều đó còn kinh khủng hơn cả cái chết…

    Cô nghĩ, cô sẽ chỉ xa nhà một thời gian ngắn thôi, rồi khi cô kiếm được việc làm ổn đinh, cô sẽ đón mẹ lên thành phố sống. Cô nào nỡ để mẹ ở nhà một mình. Vậy đấy, cô nghĩ với tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi của mình thì chẳng bao lâu cô sẽ có thể thực hiện ước muốn nhỏ nhoi ấy. Song, cuộc sống nào có được như mình dự liệu. Nó như một chuyến ra khơi trên biển, dập dềnh, trôi nổi, những cơn sóng dữ luôn sẵn sàng nổi lên. Và chỉ cần ta chùn bước một chút là có thể bị sóng đánh chìm. Cô cũng đã từng gặp phải những trận sóng như vậy. Suốt một năm đầu sau khi bước chân vào cuộc sống náo động này, cô đã phải đi hết công ty này, nhà máy khác để kiếm việc làm. Công việc kế toán mà cô đã lựa chọn không đến với cô dễ dàng. Cô giỏi, nhưng có người còn giỏi hơn cô. Vậy là cô đành chán nản ra về.

    Nhiều hôm, cô quăng tập hồ sơ xin việc vào góc nhà. Nhiều hôm, cô đã có ý định bỏ về quê cùng mẹ chăm lo công việc đồng áng…Cô là một cô gái mạnh mẽ, kiên nhẫn. Nhưng khi đã thất bại quá nhiều, cô cũng nản lòng và muốn từ bỏ. Ai cũng vậy thôi… Những giọt nước mắt trào ra trong cơn mê. Và cô thấy ánh mắt tràn đầy niềm tin và hi vọng vào cô của mẹ. Phải, cô sẽ làm được. Mẹ cô đã đặt niềm hi vọng sâu sắc vào cô – người con gái duy nhất của bà, người mà bà đã một mình nuôi nấng suốt hai mươi tư năm qua. Sẽ thật là tàn nhẫn với bà nếu cô để bà thất vọng. Vậy là cô lại cầm hồ sơ đi xin việc.

    Đôi chân cô đã bước qua bao nhiêu con đường.

    Đôi tai cô đã nghe bao lời từ chối.

    Và nước mắt cô cũng đã bao lần tuôn rơi…

52977012

   Một năm trôi qua, cô tự nhủ mình cần cố gắng hơn thật nhiều. Rằng dù những con sóng cả có muốn nhấn chìm cô thì cô cũng phải vượt qua chúng. Chỉ cần cô thành công, thì chuyến ra khơi của cô sẽ thu được mẻ cá lớn. Vượt qua gian khổ, cuộc đời cô sẽ thu về niềm vui và hạnh phúc….

Và, rồi cô làm được. Ngày hôm ấy, cô nhận được điện thoại mời đến làm việc. Đó không phải là một công ty lớn. Nhưng với cô, được làm công việc mình yêu thích, được có việc làm là đã may mắn lắm. Khởi đầu mà, cứ bước đi từ bậc thấp tới cao. Bước vội sẽ ngã mất. Cô vui sướng gọi điện về khoe mẹ. Nghe tiếng cười đầm ấm thân thương của mẹ, lòng cô tươi sáng lạ  kì..

    Từ khi kiếm được công việc mới, cô chăm chỉ làm việc. Cô ít dành thời gian chăm lo cho bản thân mình hơn. Sáng sớm, cô vội vã cầm miếng bánh mì đi làm. Tối về, cô chỉ ăn qua loa bát cơm rồi lại vùi đầu vào chiếc máy tính hay sổ sách. Cô cũng ít gọi cho mẹ hơn. Những cuốn tiểu thuyết mà cô yêu thích giờ buồn hiu hắt để cho bụi phủ dày ở trên giá. Vấn đề cơm áo gạo tiền khiến cô không cho phép mình dừng lại. Phải chăng cô đã đánh mất đi một phần nào đó trong chính cô?

           …

    Hôm qua, trời mưa. Và cô đã đội mưa về nhà.

    Đêm qua cô bị sốt.

    Cảm giác đê mê trong cái nóng hầm hập làm cô khó chịu quá! Cô thấy đầu     mình nặng trịch, ong ong. Cô muốn dậy uống cốc nước mà sự choáng váng làm cô ngã khuỵu. Cô cố mở mắt thì chỉ thấy ánh điện ngủ mờ mờ, lúc đầu vàng nhạt rồi chuyển sang vàng chói rồi lại lịm đi, biến thành màu của bảy sắc cầu vồng. Và, cô thiếp đi lúc nào không hay. Tiếng mưa ngày càng nặng hạt hòa vào tiếng xe cộ từ ngoài đường lớn vọng vào…

    Sáng nay thức giấc, cô thấy người mình vẫn còn mệt mỏi. Song cái cảm giác khó chịu hôm qua đã dịu bớt phần nào. Cô có thể ngồi dậy được. Chớp mắt, cô thấy lòng mình cay nhòe. Cô ước có mẹ ở bên chăm sóc như hồi còn nhỏ. Cô nhớ cái bàn tay mát lạnh của mẹ đã làm dịu đi bao cơn sốt. Dù trong thâm tâm cô, cô cũng biết rằng cô đã lớn rồi. Cô đang trưởng thành dần lên. Và cô cần phải tự lập. Nỗi buồn ư? Gạt nó sang một bên. Cô đơn ư? Không, cô vẫn có mẹ ở bên cơ mà. Mệt mỏi ư? Công việc không cho phép cô làm điều đó. Điều cô có thể làm là nạp vào mình một ý chí kiên cường. Ý chí đó sẽ làm những con sóng cả trở nên hiền hòa và bị đẩy lùi…Cô thở dài. Thật khẽ. Cô đứng dậy mở cửa kính. Cô để những hạt mưa trong trẻo hắt vào căn phòng, làm ướt mái tóc cô. Cô thấy lòng mình nhẹ nhàng quá! Bao lâu rồi cô không thấy thư thái thế này? Cô cảm nhận mùi nước mưa ngai ngái nồng lên.Và, cô cứ đứng đó cho tới khi không biết mưa hay những giọt nước mắt đã làm nhòe đi đôi mắt cô…

_____Thái Bình, ngày 01.07.2014_____

Bar8.Gif

Bài viết gợi ý